LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 338

Té ra Địch đại hiệp không phải người xuất gia chỉ còn chờ tóc mọc dài thay
áo mặc, là không còn sơ hở chỗ nào nữa và dĩ nhiên không phải hoàn tục.
Lão vẫn nhận định Địch Vân là hòa thượng ở Huyết Đao Môn, vì chàng mê
nhan đắm sắc của Thủy Sanh mà cố ý không nhận...
Địch Vân lắc đầu lộ vẻ mặt buồn thiu nói:
– Các hạ nên giữ miệng sạch sẽ một chút, đừng thốt lời dơ bẩn. Chúng ta ra
khỏi hang này rồi vĩnh viễn tại hạ không thấy mặt các hạ và cũng không
gặp Thủy cô nương nữa.
Hoa Thiết Cán sửng sốt, trong lúc nhất thời lão không hiểu chỗ dụng ý của
Địch Vân, lão ngẫm nghĩ một chút như người chợt tỉnh ngộ reo lên:
– À! Hoa mỗ hiểu rồi! Hoa mỗ hiểu rồi!
Địch Vân trợn mắt lên nhìn lão hỏi:
– Các hạ hiểu gì?
Hoa Thiết Cán khẽ đáp:
– Địch đại hiệp ở trong tự viện còn có mỹ nhân khác làm bạn tri kỷ vậy
Thủy cô nương đây không thể đưa đi làm vợ chồng lâu dài, hà hà! Nếu vậy
thì làm phu thê mây mưa mấy bữa cũng được chứ có hề gì?
Lão nói mấy câu này lọt vào tai Thủy Sanh nàng phẫn nộ không sao kiềm
chế được, chạy lại tát bốp bốp vào mặt lão luôn bốn cái.
Địch Vân dương cặp mắt bâng khuâng lên nhìn một cách thản nhiên, chàng
cho là những cái đó không liên quan gì đến mình.
Sau một lúc, Huyết Đao Tăng vẫn không cử động.
Thủy Sanh mấy lần muốn cầm đao lại chặt hai chân lão nhưng vẫn không
dám.
Trải qua mấy phen biến cố kịch liệt nàng cảm thấy đói bụng, mà thịt ngựa
hai tên ác tăng chặt ra rồi còn bỏ đó.
Lúc này phụ thân nàng chết rồi, trinh tiết cùng tính mạng cũng khó bảo
toàn, thì còn nghĩ gì đến đó là thịt con ngựa yêu quí của mình? Nàng lấy
hỏa thạch trong bọc ra đốt củi khô để nướng thịt ngựa.
Hoa Thiết Cán huyệt đạo bị điểm chưa được giải khai, lão không biết nịnh
hót Địch Vân bằng cách nào cho khỏi trơ trẽn.
Địch Vân cũng không lý gì đến lão, nằm xuống đất tuyết dưỡng thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.