LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 354

Địch Vân đau quá nghiến răng chịu đựng.
Hoa Thiết Cán hết sức cựa thật mạnh một cái, thoát khỏi vòng tay Địch
Vân, bây giờ lão không dám ác đấu với người khùng, phóng cước nhảy liền
mấy cái ra xa hơn mười trượng mới đứng lại.
Thủy Sanh thấy Địch Vân người lảo đảo đứng không vững, mặt đầy máu
tươi, muốn đưa tay ra nâng đỡ mà lại sợ hãi, nàng nem nép tiến gần lại hai
bước.
Địch Vân quát lên:
– Ta là ác hòa thượng là tiểu dâm tăng, cô đừng đến gần ta để khỏi dơ bẩn
cái thanh danh đại hiệp tiểu thư, bước đi! Bước đi!
Thủy Sanh thấy thái độ hung hăng của chàng, mắt lộ hung quang sợ quá lùi
lại hai bước.
Địch Vân thở hồng hộc, không ngớt người lắc la lắc lư đi về phía Hoa Thiết
Cán miệng chàng không ngớt la ó:
– Bọn ác nhân các ngươi nào Vạn Chấn Sơn! Nào Vạn Khuê! Các ngươi
hại ta không được, đánh ta không chết lại đây mau đánh nhau một phen!
Chàng lại hô hoán:
– Tri huyện đại nhân! Thi phủ đại nhân! Các ngươi vẫn quen khinh thường
lấn át người lương thiện, có giỏi thì lại đây quyết đấu với ta, đánh nhau cho
kẻ sống người chết.
Hoa Thiết Cán bụng bảo dạ:
– Gã này phát điên rồi! Đúng là một thằng khùng.
Lão nhảy lùi lại phía sau, tìm đường đi ra xa.
Địch Vân ngửa mặt lên trời quát mắng:
– Các ngươi toàn là ác nhân! Bọn ác nhân trong thiên hạ đều đến cả đây
đánh nhau với ta, Địch Vân này không sợ các ngươi, các ngươi giam ta
trong ngục tối xuyên thủng xương tỳ bà của ta, chặt cụt ngón tay ta, cướp
sư muội ta, xéo gẫy đùi ta. Ta không sợ chi hết các ngươi băm ta nát như
tương cũng coi thường.
Thủy Sanh nghe chàng la lối trong lòng sợ hãi nhưng không khỏi có ý lân
mẫn, nàng nghe đến câu “Cướp sư muội ta, xéo gãy đùi ta” bất giác động
tâm tự nhủ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.