LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 356

nhưng giống thương ưng né tránh rất linh động và mau lẹ vô cùng.
Địch Vân uống mấy hớp máu ưng, khí huyết trong bụng chàng nôn nao
khiến chàng lại xỉu đi.
Khi Địch Vân tỉnh dây thì trời đả sáng rõ, chàng cảm thấy bụng đói tiện tay
nhấc lấy con ưng ở bên cạnh cắn ăn. Chàng nuốt một miếng thấy mùi thơm
tho ngon làng, chú ý nhìn lại không khỏi ngẩn người.
Nguyên con chim này đã nhổ hết lông sạch sẽ và nướng chín rồi.
Chàng nhớ rõ mới uống mấy hớp máu ưng rồi ngủ đi, vậy ai đã nướng chín
thịt chim cho chàng? Nếu chẳng phải Thủy Sanh thì còn ai vào đây? Chẳng
lẽ lại là lão khốn khiếp Hoa Thiết Cán?
Hôm qua Địch Vân kêu gào hồi lâu những uất khí trong người vơi đi khá
nhiều, lúc này chàng hồi tỉnh lại cảm thấy thoải mái dể chịu, liền đứng dậy
đi về phía sơn động, chàng thấy Thủy Sanh nắm phục trên tảng đá đang
ngủ say.
Địch Vân nghĩ bụng:
– Y cũng nhịn đói mấy ngày rồi mà nướng con chim ưng lại dành cả cho ta,
còn y đến một cái chân cũng không ăn. thật là hiếm có! Hừ! y tự coi mình
là một đại hiệp một vị thiên kim tiểu thơ, coi ta không vào đâu, y đã coi
thường ta, thì ta cũng coi thường y có gì là lạ?
Nhưng sau một lúc chàng lại nghĩ:
– Y nướng thịt chim cho ta như vậy chẳng phải y coi ta không vào đâu, y
mà chết đói là không hay cho mình.
Chàng lại nằm xuống không nhúc nhích, nhắm mắt trá tử.
Chừng nửa giờ, chàng dùng chưởng lực đánh chết bốn con chim ưng.
Chàng liệng hai con về phía Thủy Sanh.
Thủy Sanh lại lượm cả hai con kia, vặt lông rửa sạch rồi đem nướng chín,
nàng vẫn lẳng lặng không nói gì cầm hai con chim nướng rồi đưa cho Địch
Vân.
Trong hang tuyết này rất nhiều chim ưng và chúng rất ngu dại, đã thấy
đồng bọn liên tiếp chết về chưởng lực của Địch Vân mà vẫn sà xuống tống
tử.
Nội lực Địch Vân ngày một tăng tiến, chưởng lực cũng mạnh lên nhiều, về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.