LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 358

chàng.
Trong đầu óc chàng hiện rõ hình ảnh Thích Phương ngồi tựa vào người
chàng để khâu vá, mái tóc đụng vào cằm chàng làm cho ngứa ngáy, mũi
chàng ngửi mùi da thịt thơm tho của người thiếu nữ bất giác chàng cảm
thấy bâng khuâng trong dạ, miệng bất cất tiếng gọi:
– Sư muội!
Tai chàng văng vẳng nghe tiếng nàng đáp:
– Đừng nói nữa! Để người ta đổ oan cho sư ca làm điều ám muội Chàng
nghĩ tới đây cảm thấy trong cổ họng dường như có vật gì đút nút, nước mắt
trào ra chàng nhìn mọi vật đều lờ mờ, miệng lẩm bẩm:
– Quả nhiên người ta đổ oan cho mình làm việc mờ ám, chẳng lẽ vì lúc sư
muội khâu áo ta đã lên tiếng?
Nhưng trong mấy năm chàng từng trải sóng gió dữ dội, không tin những
huyền thoại vô căn cứ.
Chàng lại cười khanh khách, tự nói để mình nghe:
– Hà hà! Người ta cố ý làm hại mình mà mình giả câm giả điếc, người ta
vẫn khinh mạn. Khi ấy sư muội đối với ta một dạ chân thành, nhưng bao
nhiêu con gái trong thiên hạ lòng dạ đều như nước chảy hoa trôi. Nhà họ
Vân đã giầu có thằng lõi Vạn Khuê lại tuấn tú hơn ta thì ta còn nói gì được
nữa? Vố đau nhất là hôm ấy ta bị trọng thương nằm trong phòng củi nhà họ
Vạn để nàng kêu trượng phu đến bắt ta đem đi lãnh công. Ha ha! ha ha!
Đột nhiên chàng nổi lên tràng cười rộ, tay cầm tấm áo lông đi tới trước
thạch động, chàng liệng áo xuống đất còn lấy chân dẫm lên rồi lớn tiếng
hô:
– Ta là dâm tăng, là ác hòa thượng thì sao đáng mặc thứ áo này của tiểu
thư?
Chàng vung chân đá tấm áo vào trong động nổi lên tràng cười rộ rồi trở gót
đi.
Thủy Sanh phí công hơn một tháng trời mới chế được tấm áo lông này vì
nàng nghĩ:
– Tên tiểu ác tăng bảo vệ thi thể của gia gia ta mà không khua môi múa mỏ
gì với mình, ít lâu nay ta lại nhờ gã đánh chim lấy thịt ăn mà sống, ta để gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.