LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 443

Địch Vân lắc đầu đáp:
– Tại hạ tặng cho thôi không phải tiền nong gì hết.
Thích Phương cả mừng hai tay đón lấy, khom lưng chúc câu vạn phúc,
thâm tạ một hồi rồi nói:
– Tiên sinh có lòng trượng nghĩa như vậy, chẳng biết lấy gì báo đáp cho
vừa.
Nàng quay lại bảo Ngô Khảm:
– Ngô sư đệ! Xin sư đệ mời tiên sinh xuống nhà đại sảnh ngồi chơi một
chút.
Địch Vân nói ngay:
– Tại hạ xin cáo thối, không ngồi lại được.
Thích Phương vội nói:
– Không! Không! Tiên sinh đã thi ân cứu mạng, bọn tiện thiếp chẳng có
cách gì đền đáp, đành kính mời tiên sinh uống một chung rượu, xin tiên
sinh đừng đi vội.
Mấy tiếng sau cùng lọt vào tai Địch Vân khiến lòng chàng lại nhủn ra, bụng
bảo dạ:
– Thế là mối thù ta đành bỏ không trả nữa, sau khi mai tang đại ca, chẳng
bao giờ trở lại Dương Châu, kiếp này đến đây là hết. Vĩnh viễn không còn
cơ hội cùng sư muội tương kiến, nàng đã mời ta muốn rượu thì ta ở lại nhìn
nàng mấy lần cũng hay.
Chàng liền lẩm nhẩm gật đầu.
Tiệc rượu bày ở trong phòng khách nhỏ dưới lầu, Địch Vân ngồi giữa, Ngô
Khảm ngồi một bên bồi tiếp.
Thích Phương trong lòng vô cùng cảm kích vị đại phu này, chính nàng tự ra
tay sắp đặt món ăn.
Bao nhiêu người trong Vạn gia, cả Vạn Chấn Sơn tựa hồ đều vắng nhà,
những tên đệ tử kia cũng không ai nhập tiệc.
Thích Phương kính cẩn mời Địch Vân ba chung rượu, Địch Vân đều dón
lấy uống cạn, lòng chàng se lại nước mắt chảy quanh, chàng tự biết nếu còn
ngồi lâu khó mà giữ được bình tĩnh, sẽ để bại lộ hành tung.
Chàng liền đứng dậy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.