LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 468

Bọn đệ tử ở Vạn gia nhốn nháo một hồi truy tầm chẳng thấy địch nhân đâu
rồi cũng yên tĩnh lại.
Vạn Chấn Sơn dặn Thích Phương chớ hở môi về vụ lấy được kiếm phổ rồi
lại mấy cho bọn sư huynh, sư đệ nghe.
Thích Phương vâng dạ luôn miệng.
Mấy năm nay nàng nhận xét thấy giữa thầy trò sư huynh, sư đệ Ở Vạn gia
đều có chuyện riêng tây, phòng ngừa lẫn nhau chứ chẳng chân tình chi hết.
Vạn Chấn Sơn vừa kinh hãi vừa phẫn nộ trở về phòng mình ngẫm nghĩ về
ký hiệu hai con bướm, lão tự hỏi:
– Cừu nhân là ai? Sao hắn đưa kiếm phổ ra rồi lại cướp đi? Phải chăng là
thằng cha đã cứu Ngôn Đạt Bình hay chính lão họ Ngôn?
Vạn Khuê chạy rượt địch nhân một lúc, máu chạy nhanh hơn khiến cho vết
thương ở mu bàn tay càng đau dữ, gã nằm xuống giường nghỉ rồi thiếp đi.
Thích Phương tự nghĩ:
– Cuốn sách này gia gia có chỗ dùng đến mà để ngâm nước lâu tất bị hư
hoại.
Nàng vào phòng cất tiếng gọi luôn hai lần:
– Tam ca!.... Tam ca!....
Nàng thấy gã đang nằm ngủ say liền trở ra bưng chậu đồng xuống lầu đổ
nước ở ngoài sân, thấy quyển sách lộ ra, miệng lẩm bẩm:
– Không Tâm Thái ngoan thật!
Khóe miệng nàng lộ một nụ cười.
Thích Phương không hiểu trượng phu đối với nàng đã sinh dạ hoài nghi,
lúc hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau gã đều thấy rõ gã liền giả bộ ngủ, chờ
Thích Phương xuống lầu liền nhón gót theo sau.
Thích Phương thấy cuốn sách ướt đẫm nước máu, mùi hôi xông lên mũi,
nên không muốn đụng tay vào, nàng tự hỏi:
– Ta dấu quyển sách này vào đâu cho được?
Nàng nhớ tới vườn sau có gian phòng chứa cày bừa, thuổng cuốc, xa quạt
lúa cùng đồ vật, nàng chắc lúc này không có ai, liền hái mấy bống cúc, lá
cúc bỏ vào chậu để che cuốn sách, tựa như người bưng chậu hoa ra vườn
sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.