LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 469

Nàng tiến vào thiên phòng, bỏ cuốn sách vào trong xa quạt lúa, bụng bảo
dạ:
– Cái xa quạt lúa này khi thu thóc tô mới dùng đến, dấu sách vào đây
không ai tìm thấy được.
Nàng bưng cái chậu đi, miệng còn lẩm nhẩm cất tiếng hát tựa hồ chẳng có
chuyện gì.
Khi đi qua dẫy hành lang, bỗng thấy trong góc tường có bóng người thấp
thoáng và nói khẽ:
– Canh ba đêm nay, tiểu đệ chờ sư tẩu trong phòng củi, đừng quên nhe!
Chính là Ngô Khảm.
Thích Phương trong lòng đang hồi hộp, đột nhiên thấy bóng người thấp
thoáng lại nghe mấy câu này, trống ngực đánh hơn trống làng, nàng hốt
hoảng xằng giọng:
– Tên chết dầm kia! Sao dám lớn mật đến thế? Không sợ mất mạng ư?
Ngô Khảm chường mặt ra cười đáp:
– Vì sư tẩu mất mạng, tiểu đệ cũng cam tâm, sư tẩu! Sư tẩu có muốn lấy
thuốc giải không?
Thích Phương nghiến răng thò tay vào bọc nắm đốc đao trủy thủ, định lừa
lúc gã vô tình đâm cho một nhát để đoạt lấy thuốc giải.
Ngô Khảm là một tay xảo quyệt, khi nào lại chẳng đề phòng, gã cười hề hề
khẽ nói:
– Nếu sư tẩu ra chiêu “Sơn tong nhân diện khởi” đâm tiểu đệ thì tiểu đệ trả
lại bằng chiêu “Vân bạn mã đầu sinh” để né tránh, tiện tay quăng thuốc giải
vào lu nước.
Gã nói rồi giơ tay ra, trong tay cầm bình thuốc giải.
Gã sợ Thích Phương lại đoạt, liền lui lại hai bước.
Thích Phương biết rằng dùng cường lực không thể đoạt được, liền né mình
lướt qua bên mình gã.
Ngô Khảm khẽ nói:
– Tiểu đệ chỉ chờ đến canh ba, nếu sư tẩu không tới thì canh tư tiểu đệ đem
thuốc giải xa chạy cao bay, không trở về Kinh Châu nữa. Họ Ngô này có
chết cũng không chịu chết về tay cha con họ Vạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.