LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 514

Thích Phương đáp:
– Không, không được, nếu có người ngó thấy là không tiện đâu.
Địch Vân nói:
– Ta cần đi với Phương muội, vì trong Vạn gia còn mấy tên đệ tử khác mà
chúng toàn là phường tệ hại, chẳng một ai tử tế...
Thích Phương đáp:
– Không cần đâu, sư ca bồng Không Tâm Thái qua bên đó chờ tiểu muội.
Không Tâm Thái vừa trải qua một phen cực kỳ khủng khiếp, nó sợ quá
không chống nổi, nằm gọn trong tay má má ngủ say rồi.
Trước nay Địch Vân đã quen nghe lời Thích Phương, nàng bảo sao chàng
làm theo như vậy, bây giờ lại thấy vẻ mặt nàng kiên quyết chàng không
dám trái ý, đành bồng lấy đứa nhỏ.
Chàng nhìn Thích Phương vọt qua tường vây tiến vào Vạn gia rồi đi về
phía từ đường, đẩy cửa chuồn vào.
Sau khoảng thời gian chừng ăn xong bữa cơm, Địch Vân thủy chung không
thấy Thích Phương trở ra, chàng nóng nảy vô cùng, muốn vào Vạn gia để
tiếp ứng cho nàng, nhưng lại sợ làm nàng khó chịu, chàng đành bồng
Không Tâm Thái bước lui bước tới trong dãy hành lang.
Chàng nghĩ tới cuối cùng mình lại được cùng sư muội đoàn tụ, nỗi vui
mừng không bút nào tả xiết, nhưng trong nội tâm chàng lúc này ngấm
ngầm cảm thấy khiếp sợ, chưa hiểu sư muội có ưng chịu để mình vĩnh viễn
bầu bạn với nàng không?
Bất giác chàng khấn thầm:
– Xin hoàng thiên bảo hựu, tiểu tử chịu đau khổ nhiều rồi, mong từ nay
được đi kèm luôn bên cạnh để bảo vệ và chiếu cố cho nàng, tiểu tử không
dám hy vọng làm trượng phu của nàng mà chỉ cầu hàng ngày thấy mặt
nàng. Hàng ngày được nàng gọi một tiếng “Sư ca” Trời ơi! Kiếp này tiểu tử
không dám cầu gì hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.