LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 71

– Đây có chút thịt khô, cá ướp, trứng muối và mấy lạng bạc. Sư cạ..
Tên ngục tốt không nhẫn nại được nữa lớn tiếng:
– Đại cô nương! Cô còn chưa chịu ra thì ta không nể đâu.
Bây giờ Vạn Khuê mới lên tiếng:
– Địch sư huynh! Sư huynh hãy tạm yên lòng. Công việc của sư huynh đã
có tiểu đệ lo liệu. Tiểu đệ hết sức năn nỉ Huyện Thái gia định tội cho sư
huynh càng nhẹ càng hay. Bọn tiểu đệ mai lại đến thăm.
Địch Vân há miệng toan thóa mạ mà nói không nên lời.
Thích Phương bị tên ngục tốt thúc giục không sao được đành bùi ngùi trở
gót.
Cô đi mỗi bước một quay lại xem Địch Vân có động tĩnh gì không nhưng
thấy chàng chẳng khác pho tượng đá, không nhúc nhích và vẫn quay mặt
vào tường.
Địch Vân ngó những tảng đá trên tường lồi ra lõm vào. Chàng muốn ngảnh
đầu ra nhìn bóng sau lưng Thích Phương một lần và muốn hô lên một tiếng
“Sư muội!” nhưng chẳng những miệng không thốt ra lời mà cổ cũng cứng
đơ.
Chàng nghe tiếng bước chân của ba người mỗi lúc một xa. Tiếp theo là
tiếng mở khóa cửa sắt, rồi tiếng chân tên ngục tốt quay trở lại.
Chàng tự nhủ:
– Nàng bảo ngày mai trở lại thăm ta. Hỡi ơi! Phải chờ một ngày dài đăng
đẳng mới lại được gặp mặt nàng!
Địch Vân thấy bụng đói, toan cầm lấy cái giỏ đựng thực vật thì đột nhiên
một bàn tay lông lá vươn ra đoạt mất. Chính là phạm nhân hung dữ kia.
Địch Vân thấy hắn thò tay vào giỏ bốc miếng thịt đưa lên miệng nhai
nghiến ngấu, chàng tức giận nói:
– Cái này là của ta!
Chàng thấy mình tự nhiên thốt lên lời rất lấy làm kỳ. Chàng tiến lên một
bước toan cướp lại cái giỏ tre thì bị phạm nhân kia đẩy một cái. Địch Vân
đứng không vững bị hất ngược trở lại. Đầu đụng vào tường đá đánh “chát”
một tiếng.
Bây giờ chàng mới hiểu sỡ dĩ người ta nói mình biến thành phế nhân là vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.