LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 70

Kim Dung

Liên Thành Quyết - Hàn Giang Nhạn

Hồi 7

Chán Cuộc Đời Hào Kiệt Định Quyên Sinh

Chàng tự nhủ:
– Nàng hận ta bỏ nàng đi kiếm người đàn bà khác, lại hận ta lấy trộm vàng
bạc châu báu. Nàng còn hận ta lúc sư môn gặp nạn một mình toan xa chạy
cao bay. Sư muội hỡi sư muội! Nàng đã không tin ta, sao còn đến thăm ta
làm chi?
Chàng cũng không dám ngó Thích Phương nữa, từ từ quay đầu nhìn vào
tường.
Thích Phương quay lại nói:
– Sư ca! Những việc đã qua bất tất nhắc lại nữa. Chỉ mong gia giạ.. sớm có
tin tức. Vạn sư cạ.. nghĩ cách bảo vệ cho đại ca ra khỏi nơi đây...
Địch Vân muốn nói “Ta không cần y bảo vệ”. Chàng còn định bảo cô “Sư
muội đừng ở nhà gã nữa”. Nhưng chàng càng gắng sức, da thịt toàn thân
càng co rúm lại, thủy chung không thốt ra được câu nào. Người chàng
không ngớt rung động. Dây lòi tói bật lên những tiếng loảng xoảng.
Tên ngục tốt thúc giục:
– Đến giờ rồi! Đây là nhà ngục giam tử tù, trọng phạm, đáng lý không cho
ai vào thăm hỏi. Thượng ty mà biết ra thì bọn tại hạ cũng phải chịu tội đó.
Cô nương!
Gã này dù còn sống mà ra khỏi đây cũng biến thành phế nhân. Cô nương
quên gã đi là hơn. Trên đời thiếu gì con nhà phú quý? Sao cô nương không
tìm lấy một người xứng đáng?
Gã vừa nói vừa liếc mắt nhìn Vạn Khuê cười hì hì.
Thích Phương năn nỉ:
– Đại thúc! Tiểu nữ còn mấy câu muốn nói với sư ca.
Cô thò tay qua chấn song sắt nắm lấy tay áo Địch Vân nói:
– Sư ca! Sư ca cứ yên tâm. Tiểu muội nhất định yêu cầu Vạn sư ca cứu sư
ca ra, rồi chúng ta cùng nhau đi kiếm gia gia.
Cô cầm cái giỏ tre đưa vào nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.