LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 93

đẹp lắm không?
Địch Vân đầu óc mơ màng, gật đầu mấy cái.
Đinh Điển nói:
– Ồ! Thế thì muốn lấy lòng vị cô nương đó, dĩ nhiên ta phải vận động ráo
riết và phải phí tiền thật nhiều để đưa vụ này ra trước nha môn. Mặt khác ta
nói là sẽ tìm cách giải cứu gã tiểu tử kia. Mọi sự cô ả đều nhìn tận mắt, tất
nhiên sinh lòng cảm kích. Dĩ nhiên ta phải lễ tiền Phủ đài đại nhân, tri
huyện đại nhân, ngoài ra còn phải đút lót bọn nha lại sai dịch ở nha môn thì
mọi việc mới châu đáo được.
Địch Vân hỏi:
– Hắn phí nhiều tiền như vậy tất có công hiệu phải không?
Đinh Điển đáp:
– Cái đó đã hẳn. Có tiền mua tiên cũng được, sao lại không công hiệu?
Địch Vân hỏi:
– Nhưng sao... họ không buông tha tiểu đệ mà lại... giam cầm hoài?...
Đinh Điển cười đáp:
– Huynh đệ có phạm tội gì đâu? Bất quá bọn chúng vu hãm huynh đệ mưu
đồ cưỡng gian chưa thành. Cả vụ trộm cắp tiền tài cũng chưa trót lọt, nào
phải chuyện phạm thượng làm loạn hay phóng hỏa giết người. Những vụ
thường phạm này làm gì đến nỗi phải xuyên thủng xương tỳ bà và giam vào
ngục tối như một tên tử tù. Đó là công hiệu về sự phóng tiền bạc. Âm mưu
này tuyệt diệu và kín đáo vô cùng. Cô ả kia lại trú ngụ Ở nhà hắn tuy lòng
cô hãy còn nhớ tới huynh đệ chứ chưa quên hẳn, nhưng hết năm này qua
năm khác, chẳng lẽ chờ đợi hoài không đi lấy chồng?
Địch Vân giơ đao lên chém xuống đá đánh “choang” một tiếng rồi nói:
– Đinh đại ca! Té ra tiểu đệ không được thả chỉ vì Vạn Khuê đem tiền bạc
đút lót chốn công môn.
Đinh Điển không trả lời. Hắn ngửa mặt lên ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
– Không đúng! Trong kế hoạch này có chỗ sơ hở rất lớn, nhất định không
đúng.
Địch Vân tức mình hỏi:
– Còn sơ hở gì nữa? Tệ sư muội lấy gã rồi là hết chuyện. Tiểu đệ tự ải mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.