LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 399

Bên trai, bên trái, đúng rồi sang trái thêm một chút nữa…”

“Ấy…hình như lại lệch sang trái nữa rồi…”

Như Ca giơ hai tay lên cao, dịch đi dịch lại câu đối màu đỏ, cánh tay

bắt đầu cảm thấy ê ẩm, nhưng dường như không cách nào có thể dán được
câu đối vào vị trí chính xác. Dần dần, ý châm chọc trong lời nói của Tuyết
càng lúc càng nhiều, nàng sững ra rồi quay người lại, ngơ ngác nhìn y…

“Ngươi đang trêu chọc ta đúng không?”

Trong ánh ban mai, Tuyết cười đến nghiêng ngã, bộ áo trắng như tuyết

của y cũng ngập tràn ánh sáng, ánh sáng ấy khiến người ta nhất thời không
thể mở mắt.

Như Ca nhìn đến ngây người.

Tuyết tới gần nàng, đột nhiên dang tay ôm Như Ca vào lòng, ghé sát

vào tai phải nàng khúc khích cười: “Nha đầu, nàng còn ngốc hơn cả trước
đây.”

Như Ca kinh ngạc chớp chớp mắt, giãy giụa nhưng không thoát ra

được cái ôm chặt của y.

Nàng luống cuống nói: “Thả ta ra…”

Đầu của Tuyết áp lên bả vai nàng, mắt khép lại, giọng thì thầm: “Cho

ta ôm nàng một chút thôi, chỉ một chút thôi mà”.

Ôm lấy nàng, giọng nói của y thật khẽ, thật khẽ: “Nàng… Có biết

người ta nhớ nàng đến nhường nào không?”

Hệt như bị những lời nói kia đánh trúng, trong lòng nàng dấy lên cảm

giác nhói đau lạ thường, cuối cùng nàng cũng để mặc y ôm ấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.