LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 187


Khi Tôn Thúc Ngao đau nặng sắp mất, răn con như sau:

- Nhà vua mấy lần phong đất cho cha, cha từ chối cả. Cha chết rồi, nhà vua
chắc sẽ phong cho con. Con nhớ đừng nhận một đất phì nhiêu đấy. Ở chỗ
biên giới Sở và Việt, có một chỗ tên là Tẩm Khâu

[7]

, đất đó khô cằn, nghe

cái tên nó ai cũng ghét, vì người Sở sợ ma mà người Việt thì thích những
tên đẹp (báo điềm lành). Tôn Thúc Ngao chết rồi, quả nhiên vua Sở đem
một đất tốt phong cho con ông, người con từ chối, xin đất Tẩm Khâu, và
giữ cho tới ngày nay.

CÁCH CƯ XỬ VỚI BỌN CƯỚP

VIII.1

8

(

Ngưu Khuyết giả, thượng địa chi đại nho dã

)


Ngưu Khuyết là một bậc đại nho sống sống ở miền thượng

[8]

, xuống Hàm

Đan

[9]

, gặp cướp ở tại Ngẫu Sa, mất hết quần áo, hành trang, xe và trâu,

phải đi bộ mà nét mặt vẫn vui vẻ, không buồn tiếc. Bọn cướp chạy theo, hỏi
tại sao vẫn vui vẻ. Ngưu Khuyết đáp:

- Người quân tử không vì những vật nuôi mình

[10]

mà làm hại thân mình.


Bọn cướp bảo:

- Ôi! Thực là bậc hiền!

Rồi chúng bàn với nhau.

- Lão đó hiền minh như vậy mà gặp vua Triệu, vua Triệu dùng để trị bọn
mình thì bọn mình nguy mất, không bằng giết phắt lão đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.