LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 190

Trụ Lệ Thúc đáp:

- Không phải vậy. Tôi tự cho nhà vua không biết dùng tôi, nên tôi bỏ về;
ngày nay tôi hi sinh cho nhà vua để tỏ rằng quả thực nhà vua không biết
dùng tôi. Tôi chết đây là để đời sau những ông vua không biết dùng bề tôi
phải xấu hổ.

Nếu vua biết dùng mình thì mình hi sinh cho vua được, không biết dùng
mình thì không lí gì để hi sinh, đó là con đường chính trực để theo. Có thể
bảo Trụ Lệ Thúc là người vì quá oán giận mà tự huỷ hoại mình như vậy .

TRUYỆN NGƯỜI BIẾT THUẬT BẤT TỬ

VIII.2

6

(T

ích nhân ngôn hữu tri bất tử chi đạo giả

)


Xưa có một người cho rằng mình biết cái thuật bất tử. Vua Yên sai sứ giả
lại đón. Sứ giả chậm trễ, chưa tới thì người đó chết rồi. Vua Yên giận lắm
muốn đem giết. Một bề tôi được vua yêu bèn can:

- Ai cũng sợ nhất là chết, quí nhất là sống. Mà người đó không tự cứu sống
được mình thì làm sao có thể làm cho đại vương bất tử được?

Vua Yên thôi không giết sứ giả nữa.

Một người nước Tề cũng muốn biết thuật bất tử, hay tin người có thuật đó
đã chết, tự vỗ ngực, tiếc vô cùng. Phú tử nghe nói, cười rằng:

- Muốn học thuật bất tử, nay người biết thuật đó chết rồi mà mình còn tiếc,
thì rõ là không biết mình muốn học cái gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.