LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 268

– Một tuần… Một tuần, thế là tốt rồi ạ. Cảm ơn thầy Fernand.
Em tiếp tục đọc hồ sơ trong buổi tối ấy, và, suốt bảy ngày, em hầu như

không ngủ, không rời khỏi tủ tường. Em muốn kết thúc trước thời gian em
buộc phải chia tay những con mèo. Em nghe tiếng các con mèo nhỏ kêu
meo meo trong phòng khách, những tiếng gầm gừ của mèo mẹ, và thỉnh
thoảng, sột soạt ngoài cửa - con Pacha báo với em sự có mặt của nó. Thật
tốt vì có tất cả chúng ngay gần bên. Không có chúng, em không biết liệu
em có chịu đựng nổi.

* * *

Mẹ em là một phạm nhân điển hình: lặng lẽ và vâng lời, không biểu lộ,

không ham muốn, không đòi hỏi, ăn bất kể đồ ăn gì người ta mang đến, ngủ
trong phần lớn thời gian. Dẫu sao, nghiện ngập như mẹ thì có thể làm gì
khác được? Milo ạ, giá như anh biết tất cả những thứ thuốc chết tiệt họ cho
mẹ uống! Càng ngày càng nhiều hơn. Tất cả được ghi trong cuốn sổ phạm
nhân, từng ngày: các liều thuốc, các toa thuốc. Thỉnh thoảng, họ lại dùng
xen thuốc kích thích để làm mẹ đứng lên, bước đi vài vòng.

Mẹ bắt đầu béo lên theo cách không thể tưởng tượng nổi. Tháng Mười

một năm 98, mẹ nặng 96 kg, nhiều hơn 50 kg so với khi vào tù ba năm
trước. Em không có cảm giác họ làm bất cứ hành động nào để ngăn chặn
quá trình tăng cân này. Vì nếu như thế, sẽ cần phải dừng sự điều trị. Không
ai muốn nghĩ đến việc đó.

Các vấn đề về tim mạch đã bắt đầu xuất hiện trong năm 99 - loạn nhịp

tim và tăng huyết áp. Họ cho mẹ dùng thuốc Rythmodiol và Cardiolan. Mẹ
tiếp tục tăng cân. Hồ sơ nói đến nhiều lần nhồi máu cơ tim, vào tháng Mười
hai năm 2099, tháng Năm năm 2100, tháng Giêng năm 2101. Một lần tai
biến mạch máu não nhẹ vào tháng Giêng năm 2102, mà các hậu quả của nó
đã không được ước lượng đánh giá cẩn thận, do tình trạng suy sút trước đây
của bệnh nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.