LÍNH CANH - Trang 150

“Tôi không thể. Tôi không có điện thoại. Đó là lý do tại sao tôi đến để thông
báo.

Và tôi nghĩ với tình trạng toàn bộ máy tính đang bị khóa, bạn phải tự đưa
anh ấy đến bệnh viện.”

Người lái xe dừng lại, sau đó bỏ súng xuống. “Được rồi. Chỉ chỗ đi.”

“Nào. Theo tôi. Tấp vào hẻm. Sau đó, bạn sẽ thấy anh ấy.” Reacher chạy bộ
và sau một giây, anh nghe thấy tiếng động cơ nổ phía sau. Lốp xe kêu ré lên
và một lúc sau thì Suburban lao qua anh. Nó tiếp tục tăng tốc rồi lao thẳng
vào miệng hẻm mà không cần báo hiệu. Reacher đuổi kịp và ép dọc theo
phía cửa khách.

Người lái xe leo ra ngoài, tay cầm súng và tham gia cùng Reacher ở phía
trước.

“Anh ta đâu?” Người lái xe nói. “Tôi không nhìn thấy anh ấy.”

“Tôi quên mất,” Reacher nói. “Tôi đã cho anh ta vào thùng rác. Cái xa. Để
giữ an toàn. Tôi không biết liệu bạn có còn đợi không và sẽ mất bao lâu để
tìm thấy bạn.”

Người lái xe chỉ súng vào ngực Reacher.

“Gì thế” Reacher nói.

“Được rồi.” Người lái xe chỉ súng vào đầu Reacher. “Dựa lưng vào tường.
Giữ tay ở nơi tôi có thể nhìn thấy.” Anh ta đợi Reacher tuân theo rồi tiến về
phía thùng rác. “Đừng cử động.” Anh ta dùng tay còn lại nhấc nắp và liếc
nhìn phía trong.

Reacher đợi một lúc, sau đó sải bước về phía trước và rút khẩu súng từ thắt
lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.