LÍNH CANH - Trang 157

“Tôi đã nói với anh ấy là đừng làm phiền bạn,” Reacher nói. “Bỏ qua đi.”

“Tôi không thể. Điều gì sẽ xảy ra nếu những kẻ đó đến bắt tôi? Bạn nói họ
sẽ làm.

Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy cố gắng cảnh báo tôi? Tôi phải kiểm tra.”

Rutherford nhấn nút loa ngoài và đặt điện thoại lên bàn.

“Anh Rutherford? Tôi xin lỗi đã làm phiền. Tôi biết anh không được khỏe.
Nhưng tôi phải cảnh báo. Ai đó ở đây để gặp anh. Tôi đã nói với cô ấy là
không nhưng cô ấy đang ở bên cạnh tôi. Cô ấy đang trên đường đi lên. Và
cô ấy rất tức giận vì tôi đã cố gắng ngăn cô ấy lại.”

Rutherford gác máy rồi băng qua cửa và hướng mắt vào lỗ nhìn trộm.
“Không có ai ở đó. Chưa. Đó phải là một trong những người phụ nữ ngày
hôm qua. Người theo dõi tòa nhà. Cô ấy chắc đã tìm ra căn hộ của tôi. Cô ấy
đến để bắt tôi.

Chúng ta sẽ làm gì?”

“Chúng ta không làm bất cứ điều gì,” Reacher nói. “Không ai biết chúng ta
đang ở đây.”

“Đúng vậy.” Rutherford hít thở sâu. “Chúng ta có thể nằm im. Chờ cô ấy
đi.”

“Chúng ta có thể. Tránh đối đầu trong một không gian công cộng hạn chế.
Và khiến họ nhiễu loạn quá trình ra quyết định. Hai kết quả tốt mà không
cần nỗ lực từ phía chúng ta.”

“OK. Hãy làm điều đó.” Rutherford quay lại và một lúc sau mặt anh nhăn
lại.

“Chờ đã. Nếu cô ấy đột nhập thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.