LÍNH CANH - Trang 210

“Này!” Ông ta nói. “Anh đang làm cái quái gì vậy? Anh không thể ở đây.
Giấy phép của anh đâu?”

Trông ông ta đã ngoài sáu mươi. Mặt bị bỏng và nhăn nheo như quả óc chó.
Hai bàn tay teo tóp, gân guốc nổi rõ như sợi dây dưới da. Tóc mỏng và bạc,
rối và xõa dài qua vai. Đang mặc một chiếc quần màu xanh nhạt với một số
loại biểu tượng của công ty ở ngực, nhưng do ông ta quá gầy và chất liệu
quá cứng khi giặt, trông như bộ quần áo đã nuốt chửng ông ta.

“Máy tính ở trong thùng rác nào?”

“Lên xe đi,” ông ta nói. “Rời khỏi. Ngay bây giờ. Hoặc tôi gọi 911.”

“Gọi 911 thì không ổn chút nào. Điện thoại của sở cảnh sát bị ngắt. Ông
chưa biết à? Và không cần thiết. Chúng tôi sẽ rất vui khi rời đi. Ngay sau khi
chúng tôi nhặt được thứ gì đó đã được gửi nhầm đến đây. Thứ gì đó thuộc về
chúng tôi.”

“Nếu nó ở đây, nó thuộc về chúng tôi. Ghi như vậy trong hợp đồng với thị
trấn.

Anh lấy một cái gì đó, nghĩa là đang ăn cắp. Không thể có chuyện đó.” Ông
ta chui trở lại cabin và xuất hiện lại một lúc sau, cầm một khẩu súng ngắn.
Một khẩu Benelli Ml. Một vũ khí tốt. Từ Ý. Có khả năng chứa 12 viên. Nó
trông mới tinh. “Đó là lý do tại sao công ty cung cấp cho chúng tôi những
thứ này. Và đào tạo chúng tôi cách sử dụng chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.