LÍNH CANH - Trang 215

Ông ta đứng thẳng dậy. “Đó là tất cả.”

“Không thể. Còn thiếu. Ít nhất là tám phần. Từ bộ phận CNTT của thị trấn.”

Ông ta nhún vai.

“Chúng có thể ở đâu?”

“Anh đang buộc tội tôi về điều đó?”

“Không. Chúng có thể được vận chuyển đến chỗ khác?”

“Không. Mọi thứ đều đến đây.”

“Còn ai khác làm việc ở đây?” Reacher nói.

“Không một ai. Chỉ mình tôi.”

“Nếu ông bị ốm thì sao? Hay đi nghỉ?”

“Sếp của tôi sẽ cử một người nào đó.”

“Lần cuối chuyện đó xảy ra là khi nào?”

“Để xem nào. Lần cuối cùng tôi bị ốm là năm 1986. Vào mùa hè. Tôi đã mổ
ruột thừa. Tại Vanderbilt. Địa điểm đẹp. Và kỳ nghỉ cuối cùng của tôi? Đó là
vào thiên niên kỷ (2000). Tôi đến Canada để gặp anh trai. Nhưng bây giờ
anh ấy chết rồi.”

“Tôi không hiểu,” Rutherford nói. “Những thứ này. Điều gì có thể xảy ra với
chúng? Chúng không thể biến mất trong không khí.”

Ông ta lại nhún vai. “Nếu chúng không có ở đây, thì nghĩa là chúng đã
không đến. Hoặc chúng đã bị lấy đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.