LÍNH CANH - Trang 361

lại muốn chúng. Anh bắt đầu ở góc trên cùng bên trái và dùng mũi đục giữa
gỗ và tường. Anh làm thế

một lúc, cái đục vào sâu hơn 3 inch. Bốn. Anh cảm thấy tấm bảng di chuyển.
Anh tiếp tục phập phồng cho đến khi khoảng trống lớn hơn và cuối cùng có
thể mở.

Nó đã bịt một lỗ vuông trên tường, rộng 1m. Reacher trườn vào khoảng
không rồi duỗi tay qua đầu, khom vai và giữ thẳng người. Không có gì cản
trở được anh. Anh cảm nhận các bề mặt. Chúng lạnh và mịn. Thép không gỉ.
Anh đưa tay xuống và tìm thấy một cái bậc. Cao một inch. Anh vươn người
lên và tìm thấy một cái khác, cao hơn cái đầu tiên. Giống như những bậc
thang nhỏ. Dẫn vào một không gian chật hẹp, tối tăm. Có thể lên trên. Có lẽ
không.

Chỉ có một cách để tìm hiểu.

Reacher bắt đầu leo lên. Anh đang đổ mồ hôi. Da anh vẫn nổi gai ốc. Sau
đó, đường ống bắt đầu hẹp hơn. Nó đang siết chặt lấy anh. Anh sẽ bị kẹt. Nó
giống như những lỗ đen trong không gian mà anh đã đọc. Vật chất bị hút
vào. Bị nghiền nát.

Không. Điều đó không đúng. Anh chỉ đang tưởng tượng. Anh buộc mình
phải tiếp tục đi. Anh đã lên đến bậc thứ mười tám. Thứ mười chín. Anh
vươn vai. Và đầu ngón tay chạm vào thứ gì đó. Nó rắn. Thô. Gỗ, anh nghĩ.
Anh đã ở trên, nhưng có thứ gì đó đang che mất lối ra.

Reacher ấn tay vào nó. Bắt đầu đẩy. Và chân trái của anh bị trượt. Anh ngã
nghiêng. Đầu anh va vào lớp lót kim loại của đường hầm, khiến anh mất
phương hướng trong bóng tối. Phải bình tĩnh. Và thử lại. Anh khom người.
Ép lên bằng vai và cổ. Từ từ. Cảm thấy những thứ ở trên di chuyển. Rất nhẹ.
Anh đẩy mạnh hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.