LINH HỒN - Trang 357

vẫn khiến tôi sợ hãi.

Cuối cùng, anh kéo tôi vào lòng và ngả lưng xuống giường. “Rose.

Anh có hàng đống lí do để muốn có em. Anh đã không thể cách xa em kể
từ khi nhìn thấy em ở khu trượt tuyết”.

Tôi nhích lại gần Adrian hơn và ngả đầu vào ngực anh. “Chúng ta có

thể quay lại. Em biết chúng ta có thể. Nếu em lại phá hỏng mọi thứ, anh cứ
việc ra đi”.

“Chỉ khi nào việc ra đi là dễ dàng”, Adrian bật cười, “em quên rồi à:

anh có bản tính nghiện ngập. Anh say mê em. Không biết tại sao anh nghĩ
là dù em cư xử tồi tệ đến đâu, anh vẫn quay lại với em. Chỉ cần chân thành
thôi, được không? Nói cho anh nghe cảm giác của em. Nếu em đang bối rối
vì những cảm xúc về Dimitri thì hãy nói cho anh biết. Chúng ta sẽ cùng
vượt qua”.

Tôi muốn nói với anh rằng bất chấp những cảm xúc của tôi, anh không

cần phải lo lắng về Dimitri, bởi Dimitri đã ruồng rẫy tôi quá nhiều lần. Tôi
sẵn lòng theo đuổi Dimitri bằng mọi cách, nhưng vô dụng. Tình yêu phai
nhạt.
Lời nói vẫn làm tôi đau đớn, mà tôi không thể kể về nỗi đau ấy.
Nhưng khi được Adrian ôm trong tay, biết rằng anh thông cảm và thấu
hiểu, những phần tổn thương trong tôi cũng công nhận một điều đối nghịch:
Tình yêu lớn lên. Tôi sẽ thử yêu anh. Tôi thực sự muốn thế.

Tôi thở dài. “Lẽ ra anh không nên thông thái đến mức này. Anh nên

nông cạn và vô lí và… và..”.

Adrian đặt một nụ hôn lên trán tôi. “Và?”
“Ừm… nực cười”.
“Nực cười thì anh đủ khả năng. Còn những đức tính kia… chỉ xuất

hiện trong vài trường hợp đặc biệt thôi”.

Chúng tôi đang ôm chặt nhau, và tôi nghiêng đầu để ngắm nhìn

Adrian, xương cằm cao và mái tóc rối nghệ thuật khiến anh thật tuyệt vời.
Tôi nhớ những lời mẹ anh nói, rằng bất kể ham muốn của đôi bên, cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.