LINH HỒN - Trang 82

Sáu

“CÁC CẬU CÓ BIẾT CHÚNG TA CẦN GÌ KHÔNG?”
Tôi đang ngồi giữa Eddie và Lissa, trên chuyến bay từ Seattle tới

Fairbanks. Là người thấp nhất và cũng gần như là người đứng đầu vạch ra
kế hoạch, tôi phải chọn ghế giữa.

“Một kế hoạch mới ư?” Lissa hỏi.
“Một điều kì diệu chăng?” Eddie phỏng đoán.
Tôi dừng lại lườm cả hai trước khi trả lời. Họ trở thành những diễn

viên hài từ bao giờ vậy? “Không. Dụng cụ. Chúng ta cần những dụng cụ tốt
để tiến hành kế hoạch”. Tôi chỉ vào bản thiết kế nhà ngục nằm trên đùi gần
như suốt quãng đường. Mikhail thả chúng tôi tại một sân bay nhỏ cách
hoàng cung một giờ xe. Chúng tôi lên một chuyến bay dân dụng sang
Philadenphia, từ đó tới Seattle và bây giờ là Fairbanks. Hành trình gợi tôi
nhớ lại những chuyến bay điên rồ trên đường từ Siberia về Mĩ. Chuyến đi
đó cũng phải chuyển tiếp qua Seattle. Tôi bắt đầu tin rằng thành phố này là
điểm trung chuyển đến những nơi tăm tối.

“Tớ nghĩ dụng cụ duy nhất mà chúng ta cần ở đây là mưu trí”, Eddie

trầm ngâm. Gần như lúc nào làm nhiệm vụ, Eddie cũng giữ thái độ nghiêm
túc, nhưng đôi khi thư giãn, cậu ta lại tỏ ra rất hóm hỉnh. Không phải vì
thảnh thơi với kế hoạch của chúng tôi, mà vì bây giờ Eddie đã được biết
nhiều hơn (dù không phải là tất cả) chi tiết kế hoạch. Tôi biết Eddie sẽ quay
lại với tư thế sẵn sàng ngay khi chúng tôi hạ cánh. Cậu ta khá bất ngờ khi
tôi hé mở sự thật rằng cả nhóm đang mưu đồ giải thoát Victor Dashkov. Tôi
không kể cho Eddie bất cứ điều gì về Dimitri hay linh hồn, bây giờ giải
thoát Victor là quan trọng hơn cả. Eddie tin tưởng tuyệt đối vào tôi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.