LINH HỒN MÊ ĐẮM - Trang 77

Thiên Kiêu mất tích làm cho sự tình trở nên khó giải quyết, nếu Hắc

Dao thật sự là thợ gốm đó chuyển thế như vậy thì phải đem cô gái có thiên
nhãn kia về trước, cũng phải nghĩ biện pháp tìm ra Hắc Dao mang mới
được. Khó khăn lắm mới lại dấy lên một tia hy vọng hắn nhất định phải cởi
bỏ lời nguyền của Đông Phương gia làm cho 4 anh em bọn họ cùng nhau
sống sót.

Đông Phương Thiên Kiêu đếm tới năm trăm nhưng Hắc Tĩnh cũng

không trở về. Hắn có chút nôn nóng đi qua đi lại. Hắc Tĩnh không có khả
năng đi xuống núi được, xung quanh đều tối hơn nữa sương mù dày đặc,
không lạc đường mới là lạ…… Hắn đứng dậy trừng mắt nhìn ra ngoài cửa
sổ.

Chậm đã kia tiểu tử rất cố chấp nên sẽ kiên trì chạy đi, chắc là đã bị

lạc và bị sương mù vây quanh. Nghĩ đến đây trong lòng hắn trong lòng hơi
khó chịu, lập tức nhằm phía cửa ra vào đã vài cú thật mạnh. Chính là đập
vài cái hắn bỗng nhiên ngây người. Tên Hắc Tĩnh kia sống hay chết thì liên
quan gì đến mình? Sao mình lại khẩn trương như vậy? Cần quái gì phải lo
như thế?

Lại nói Hắc Tĩnh cùng Hắc Nguyệt Đường là kẻ địch của Đông

Phương gia chết đi càng đỡ phiền. Đúng vậy, cho tên tiểu tử kia ở trong
rừng tự sinh tự diệt……

Hắn trở về sô pha ngồi xuống, 2 chân hắn luân phiên gác qua gác lại

trên bàn, quyết định mặc kệ sống chết của Hắc Tĩnh, mình nên nghỉ ngơi
thật tốt bảo tồn sức lực.

Nhưng…… mới ngồi chưa tới năm phút đồng hồ hắn lại đứng lên, đi

vài bước rồi lại ngồi xuống, lại đứng lên…lại ngồi xuống, lại đứng lên……
( 0.0 lo hơn cả ngồi chờ vợ sinh con). Cuối cùng hắn chửi thầm một tiếng
đi đến phòng tắm, đang đắn đo xem có nên chui ra khỏi ô cửa nhỏ kia
không thì ngoài cửa ra vào lại có 1 tiếng động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.