LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 176

“Ừ, thì sao?” Cô nàng hỏi lại. Valentin lại liếc đống sách.

“Ồ, phải rồi,” Missy nói, “Tôi xinh xắn, vì thế tôi phải ngu xuẩn, đúng
không? Và là một con phù thủy chứ gì? Anh biết tôi thích gì không? Giá
như ai đó từng một lần nghĩ rằng tôi thật tử tế!”

“OK.” Valentin cười khoái trá, bởi vì cô nàng đang gào lên về việc mình tử
tế như thế nào, và rồi nó bắt gặp ánh mắt của Missy và nhặt một mảnh xơ
vải ra khỏi áo khoác của cô nàng. Và rồi một mảnh khác.

Missy mỉm cười nói, “Cảm ơn.”

Valentin kéo Dustin đi ra hướng khác.

“Bọn mình đã có tất cả những gì cần thiết, cậu bé Dustin. Tất cả những gì
cần thiết.”

“Ông đang nói gì thế? Cô ấy thậm chí còn không nhận thấy tôi đang ở đó.
Tôi có thể đi được không? Đã đến giờ vào lớp rồi.”

“Này! Sẽ đến giờ vào lớp khi nào tôi bảo thế!” Valentin nói, và lại thọc tay
vào túi áo lần nữa. Lần này, nó tua ngược lại hẳn lúc mà nó đang ngồi cạnh
tủ để đồ, ngay trước khi nó nhìn thấy Dustin.

Nó ngồi cạnh tủ để đồ chờ đợi, chờ đợi. Có lẽ nó đã quay lại hơi quá tay.
Qua vai nó, vài con sâu bướm đang lơ lửng và chờ đợi. Nó phẩy bọn chúng
đi, nhưng không hiểu sao chúng lại quay trở lại - ngay phía trên vai nó.
Ngay sau đó, nó nhìn thấy Madame Vileroy đang lướt đi trong hành lang về
phía nó. Mụ đang làm gì ở đây nhỉ? Không lẽ nó đã tua lại quá nhiều?
Nhưng thực ra mụ bảo mẫu có cách xuất hiện trong các cảnh mà nó tua lại,
ngay cả nếu mụ chưa bao giờ có mặt trong những phiên bản trước đó. Đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.