LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 344

“Không...”

“Đúng đấy Thomas, em cá là nó,” Lucy nhảy vào.

“Điều tồi tệ hơn là cô đã nói với cô ta về hoài bão của tôi - về chuyện tôi
muốn làm luật sư. Không ai biết điều đó. Cô là người duy nhất.”

“Không, Thomas. Em không nói với Victoria chuyện đó. Em thề.”

“Tôi ước gì có thể tin cô.”

***

Giáo viên sáng tác của Valentin len lỏi qua đám đông để chúc mừng học trò.
Những bài thơ của Valentin vừa mới giành giải nhất trong hạng mục các
sáng tác gốc, và tất cả mọi người đều muốn nói chuyện với chàng nghệ sĩ
trẻ tài năng. Charlotte phải cào cấu giẫm đạp mới tìm được đường lên phía
trước, nơi Christian đã đang chúc mừng Valentin.

“Này Charlotte,” Valentin nói khi Charlotte đâm sầm vào nó, “Cậu đang
nghĩ gì đấy?”

Christian cảm thấy thương hại cho Charlotte. Valentin đã nói bằng một
giọng cộc cằn. Thế nhưng ai có thể trách cứ Val chứ? Valentin không thích
Charlotte. Và nó đã tử tế với cô nàng quá lâu rồi.

“Thật tuyệt quá! Cảm hứng của đằng ấy cho bài thơ vừa rồi là gì?”
Charlotte dò hỏi.

“Không gì cả. Tôi chỉ chợt nghĩ ra, thế thôi.”

Charlotte trông có vẻ bị tổn thương, và buồn, và nói chung là bối rối, “OK,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.