LINH PHI KINH - Trang 456

LINH PHI KINH

LINH PHI KINH

Phượng Ca

Phượng Ca

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 8 : Tinh Ẩn Chân Nhân 2

Chương 8 : Tinh Ẩn Chân Nhân 2

Một hôm, luyện xong quyền cước, giờ giấc còn sớm sủa, Lạc Chi

Dương ra về, đi khỏi Tinh Ẩn cốc đúng lúc giờ Dần chuyến sang giờ Mão,
từ xa bỗng có tiếng rú thét kỳ quái lúc cao, lúc thấp, ầm ì truyền đến.

Tiếng ồn này chẳng xa lạ gì với Lạc Chi Dương, đúng là phát ra từ

Phong Huyệt nơi đầu hòn đảo. Vào thời điểm rất tĩnh lặng này, ngoài tiếng
gió hú của Phong Huyệt, không có bất cứ thứ âm thanh nào khác. Lạc Chi
Dương tò mò, hắn dỏng tai lắng nghe, có cảm giác tiếng gió hú kia không
những to lớn rõ nét, mà còn thay đổi đủ kiểu, khi thì giống tiếng vượn hú
nơi triền sông, lúc lại giống muôn người cùng nhau cất tiếng cười vang, khi
nghe và cảm nhận ra cái tinh tế trong đó, thấy nó giống một khúc nhạc với
đầy dủ những nốt thăng trầm. Mà lại là một khúc nhạc tuyệt diệu nữa kia!
Tiếng gió hú luôn thay đổi, mỗi lúc một khác, chẳng khi nao lặp lại, còn rất
sai biệt so với tiếng gió khoảnh khắc trước đó.

Nghe thấy gió hú có điểm dính dáng tới âm nhạc, Lạc Chi Dương bỗng

phát mê mẩn, chỉ khi chợt vọng đến tiếng người hắn mới sực tỉnh, vội vội
vàng vàng chạy về nhà.

Từ ấy về sau, vào khoảng giờ Dần chuyển sang giờ Mão, hắn cáo từ

Tịch Ứng Chân, đi ra trước Phong Huyệt nghe gió hú. Có đôi khi, nghe dứt
một đoạn, hắn ghi nhớ, đem phổ thành nhạc, lấy sáo tấu lên, chỉ tiếc một
điều âm lượng của sáo quá thấp bé, ngàn vạn lần quá nhỏ so với cường độ
của tiếng gió hú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.