LINH PHI KINH - Trang 656

LINH PHI KINH

LINH PHI KINH

Phượng Ca

Phượng Ca

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 12 : Cô 2

Chương 12 : Cô 2

Dịch: Levan

Tịch Ứng Chân còn chưa kịp trả lời, Diệp Linh Tô nghe đà ngấy lỗ tai,

cô to tiếng nói: "Xú trọc lư, ngươi miệng thì khoa trương thế thiên hành
đạo, kỳ thật, chẳng qua vì ham muốn riêng tư, nếu thật tình muốn giúp đỡ
Thích gia, cớ sao thúc giục Thích Vương Tôn đi phá hoại mộ phần tổ tiên?"

Xung đại sư cười, đáp: "Ngươi một thứ nho nhỏ măng sữa thì biết cái

quái gì chuyện thiên hạ? Con người ta hãm vòng luân hồi, chẳng qua cũng
chỉ là một cái túi da, cho nên đệ tử nhà Phật khi tịch diệt, đều hoả thiêu,
chẳng giữ thân thể lại làm gì. Người Mông Cổ ta, chết đi chôn xuống đất,
để cho ngàn vạn vó ngựa giẫm đạp lên, cũng chẳng cần xây phần mộ làm
chi. Người Hán kiến tạo phần mộ, chẳng qua là hao tổn tài sức nhân dân,
lại đem đồ quý giá táng theo trong mộ, thiệt là một cái lãng phí quá sức to
tát, thay vì chôn theo làm bạn cùng người chết, không bằng để lại cho
người sống thừa hưởng. Đạo lý đó nghe thiệt là đơn giản, nhưng làm được
cũng chẳng dễ, chỉ có hạng trí giả như Thích tiên sinh đây mới dám bước
qua hủ tục, dám làm việc phi thường đó."

"Đúng ... đúng ...", Thích Vương Tôn mặt mày hớn hở, y gật đầu liên

tục, mắt nhìn Xung đại sư, có rất nhiều nét mừng rỡ có được người tri kỷ.

Tịch Ứng Chân bất giác lắc đầu, ông nhăn mặt: "Đại hòa thượng, bất cứ

những gì là ngụy biện, qua cái miệng nhà ngươi, đều đã trở nên xuôi tai
hết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.