LINH PHI KINH - Trang 1182

thoát thân, có điều bàn tay đối phương siết chặt như một gọng kìm, cho dù
ả vận toàn bộ sức lực cũng không sao giãy cho thoát được. Tuyệt vọng,
Mạnh Phi Yến càng không thể hiểu bằng cách nào, một cô gái kiều diễm
thế này đã tìm ở đâu ra được một thần lực như vậy.

Tôn Chính Phương đứng thẳng băng, làn kiếm phong quét qua quét lại

ngang cổ, xa xa gần gần, y kinh hãi đến cơ bắp cứng đờ, mồm miệng khô
khốc, rồi, không sao chịu đựng nổi nữa, y thét to: "Tất cả dừng tay ngay."

Vốn y mang oai vọng số một trong bang, tiếng thét này có uy lực tựa đất

bằng sấm dậy, bang chúng nghe được đều răm rắp dừng tay, đều ngoái
trông vào y, Sở Không Sơn tuy không muốn, chỉ vì thế cô, lực mỏng, khi
mọi người lui, ông ta cũng đành phải rút lui theo, ông nhìn sang Bạch Y nữ,
thấy cô gái thoáng ngạc nhiên, rồi cô mỉm cười, đột ngột thu hồi trường
kiếm, tay trái cô khẽ đẩy ra, buông thả Mạnh Phi Yến xuống đất. Cô một
người một kiếm, đột nhập "Thần Hàm đại trận", đánh bại năm đại cao thủ,
thần thái hệt rồng bay phượng múa, cô vào trận như vô chốn không người.
Cả bọn bang chúng nhìn cô gái, nhất thời ai nấy nín thở, khiến hòn đảo
bỗng im phăng phắc.

Hoa Đình rời thuyền lên bờ, tay xách theo một cái bao thật to, y cất cao

giọng, nói: "Các vị huynh đệ, xin hãy nghe ta nói một lời."

Tôn Chính Phương vừa thoát chết, mặt mày lão hãy còn thất sắc, nghĩ

đến chỗ Bạch Y nữ là do Hoa Đình dẫn về, lão nhất thời nổi đoá, lớn tiếng
nói: "Hoa Đình, ngươi làm trò quỷ gì vậy? Buông tha cừu nhân, ngươi biết
đã mắc phải tội gì không?"

Hoa Đình liếc lão một cái, hỏi: "Ai là cừu nhân?" Tôn Chính Phương

mất kiên nhẫn , đáp: "Đương nhiên là tám bộ Tây Thành."

Hoa Đình lắc lắc đầu, cãi: "Không phải." Tôn Chính Phương sửng sốt,

lão nghe ẩn ý trong lời nói, lập tức hỏi: "Xin giải thích cho?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.