LINH PHI KINH - Trang 1278

vô đều đã bị giết, chỉ cần tụi nó nêu việc này lên, lão già nhất định sẽ từ
con, từ cháu."

Chu vương im lặng một chút, rồi nhỏ giọng nói: "Thái tôn mà trình báo

việc này, lão già sẽ phế nó đi chăng?" Tấn vương cười nói: "Mười phần thì
tám chín là vậy, đối lão xọm mà nói, chuyện nọ thật sự là một vụ kì sỉ đại
nhục."

"Tuyệt quá, tuyệt quá", Chu vương cười rộ, "Thái tôn do vậy mà bị phế

truất, nhất định Tam ca sẽ kế thừa ngôi lớn."

Tấn vương cười nói: "Cám ơn lời nói tốt đẹp của đệ, nếu huynh kế vị,

nhất định sẽ không bạc đãi đệ đâu."

Chu vương trầm mặc một chút, đột nhiên nhỏ giọng hỏi: "Tam ca, thân

thế lão Tứ thực sự là giả trá chăng?"

"Đúng thì sao, không đúng thì sao?", Tấn vương cười hắc hắc, "Lời đồn

thổi, cứ nói mãi, rồi sẽ tưởng thật, cho dù lão Tứ đích xác dòng máu họ
Chu, cứ đồn đại mãi thì cũng có thể biến y từ thật thành giả, rút cục là xong
đời y"

Chu vương cười rinh rích, tán thưởng: "Vẫn là Tam ca cao kiến!"

Nghe đến đấy, trong đầu Lạc Chi Dương máy động, từ nơi xa xa mơ hồ

truyền đến tiếng bước chân trên mái ngói, rồi kẻ nọ ùa tới cực nhanh, đã chỉ
còn cách khoảng mười trượng, Lạc Chi Dương vội vàng nhảy lên, hệt như
một con mèo đi thầm, hắn khom người chạy mau, định tránh người đang
tới. Không ngờ kẻ nọ khinh công cực cao, hắn chẳng những trốn không
xong, lại bị tiếp cận nhiều hơn. Lạc Chi Dương đang muốn tăng tốc, bỗng
cảm giác phía trước có tiếng động, Lạc Chi Dương gấp rút rẽ sang bên trái,
phía ấy cũng có người ập đến, hắn chuyển qua bên phải, bên phải cũng có
người chặn đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.