LINH PHI KINH - Trang 128

cứa xén. Bất giác, Lạc Chi Dương la thảm một tiếng, hắn ngã nằm thẳng
cẳng trên mặt đất.

Chu Vi cũng hoảng hồn hoảng vía, cô đứng dậy, tai lại nghe tiếng gõ

cửa càng lúc càng dồn dập, khi ngước nhìn xung quanh, cô thấy bàn
nghiêng ghế đổ, đồ đạc ngổn ngang, thấy rõ ràng dấu vết của một trận ẩu
đả.

"Vi nhi!", tiếng gõ cửa bỗng ngưng một chút, một giọng mạnh mẽ vang

lên, "Là ta, mở cửa mau lên!"

Người tới chính là Chu Nguyên Chương, Chu Vi trước mắt tối sầm, cô

gần như muốn xỉu, trông lại Lạc Chi Dương, thấy hai mắt hắn nhắm
nghiền, mặt sưng vù màu đỏ tía, tựa hồ hắn đang trải qua một cơn đau đớn
khổ sở. Trong một sát na, cô cảm giác miệng mồm khô khốc, muốn lên
tiếng trả lời phụ thân, nhưng lưỡi cô run run, nói không ra tiếng. Cô hiểu
thật rõ rằng phụ thân trước giờ hết sức nghiêm nhặt đến mức tàn khốc, ngài
vốn xuât thân nghèo hèn, từ khi đắc chí, tôn ti trật tự lại càng coi trọng, nếu
ngài biết mình cùng tiểu thái giám làm trò náo nhiệt, dù không quở trách
mình, thế nào cũng đem Lạc Chi Dương ra lột da lóc xương, xử hắn hình
phạt lăng trì là cái chắc.

Nghĩ đến đấy, cô xoay mình nhảy ra, nhặt thanh trường kiếm, đến mở

cửa sổ, rồi định quay lại đỡ Lạc Chi Dương dậy, chợt nghe "Cạch’’ một
tiếng, then cửa gẫy làm hai khúc, cánh cửa mở toang, Chu Nguyên
Chương, vẻ mặt tức giận, rảo bước tiến vào, theo sau là vị thái giám già họ
Lãnh.

Nhìn một vòng tình hình trong phòng, lão hoàng đế hết sức kinh nghi,

lúc lão dòm sang cô con gái, Chu Vi mặt tái nhợt, cặp mắt thất thần, thân
mình run lẩy bẩy, tựa lá cây trong gió bão, Nỗi nghi ngờ càng tăng, Chu
Nguyên Chương đang định gặng hỏi, bỗng lão thái giám ngẩng phắt đầu,
tia mắt lạnh lẽo như băng giá đọng lại trên thân mình Lạc Chi Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.