LINH PHI KINH - Trang 1357

hèn, vậy mà còn dám tự trầm, bọn mình thân là con cháu gia tộc hoàng
kim, chẳng lẽ không bằng được người Tống sao?’ Ông nói thật dễ hiểu,
đang cổ vũ mọi người thà chết không chịu sống nhục, hãy tự trầm mà tuẫn
quốc. Nhưng mà con kiến còn ham sống, lũ phi tần, vương tôn trước giờ
sống cao sang, chưa từng nếm hoạn nạn, gian nan, trong lúc đó, chỉ hè nhau
khóc lóc rả rích, chẳg một ai tiến ra trầm mình.

“Phụ vương chờ một hồi, ông cuối cùng vung tay lên, vệ binh bèn

trương cung đáp tên, bao vây tứ phía, chỉ chừa lối ra hồ. Phụ vương nói:
‘Bây giờ, ta điểm danh, gọi tên ai, người dó tự trầm mình xuống nước, nếu
không, đừng trách bổn vương vô tình.’

Ông dứt lời, đưa mắt rảo một vòng, ai nấy ngơ ngác đứng yên, không kẻ

nào nhúc nhích một bước. Phụ vương thở ra một hơi, ông mở miệng gọi tên
người. Thứ nhất gọi Cao phu nhân, Tam Bảo, ngươi còn nhớ rõ bà ấy
không?”

“Còn nhớ rõ.”, Trịnh Hoà cung kính đáp “Bà người da trắng, tính tình

ương bướng, mồm miệng sắc sảo, do đó, bà không mấy được Vương gia ưa
thích, có điều, bà cùng Vương phi giao tình không tệ.”

Xung đại sư nói: “Cao phu nhân tính tình cứng cỏi, không hoà thuận

lắm với nhiều người trong vương phủ, mẫu thân cư xử người ngoài ôn nhu
bình dị, thật ra cũng chẳng có hiềm khích gì với bà ta. Phụ vương điểm
danh buộc bà tự trầm, Cao phu nhân biết không thể tránh đâu cho khỏi, vì
thế bà hả họng chửi rủa, từ phụ vương, phi tần, cho tới bọn tì nữ trong phủ,
ngay cả các bậc vương hầu Đại Nguyên cũng bị bà rủa xả. Phụ vương quá
tức giận, ra lệnh vệ binh đánh bà một bạt tai văng mấy cái răng ra ngoài,
Cao phu nhân đầy miệng là máu, bà giãy giụa tránh thoát vệ binh, ôm lấy
chân mẫu thân, gào lên: ‘Vương phi nương nương, muội biết nương nương
đối xử muội rất tốt, rất tốt …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.