LINH PHI KINH - Trang 1387

hoà thượng Đạo Diễn, Diêu Nghiễm Hiếu là tên tục, rất ít người biết, lão
bịMinh Đấu gọi ra, trong lòng rất lạ lẫm, bèn đưa mắt quan sát người nọ,
Minh Đấu vừa buộtmiệng, đã vội vàng nín thinh, mặt làm ra vẻ dửng
dưng.Trịnh Hoà trông thấy Đạo Diễn, y giống hệt như gặp cứu tinh, giọng
yếu ớt: "Đạo Diễn đại sư,làm sao ... làm sao đại sư đến được đây?"

Đạo Diễn cười cười: "May mắn đúng lúc thôi." Xung đại sư bĩu môi

dòm dòm y một chút, rồi cười, bảo: "Đạo huynh này, xem cách thức ănmặc,
chừng như không mấy quang minh chính đại.""Quá khen.", Đạo Diễn cười
cười, đáp, "Còn hơn đại sư gian xảo, vô sỉ, Đạo Diễn ta đành chàothua."
Xung đại sư cười: "Đa tạ. Đa tạ, nhưng không biết huynh làm vây là tại
sao?"Đạo Diễn đáp: "Ngươi biết rõ mà còn vờ hỏi." Xung đại sư kinh ngạc:
"Bần tăng thật sự không biết." Thấy lão sư này vờ vịt, Đạo Diễn nổi sùng
trong lòng, bèn chỉ vào Trịnh Hoà, lạnh lùng nói: "Đạisư nể mặt ta một
chút, xin buông tha vị công công này, được chăng?"Xung đại sư cười hỏi:
"Ngươi nhận biết nó?" Đạo Diễn trả lời: "Hắn là người của phủ Yến
vương." Xung đại sư cười cợt: "Đạo huynh có là Yến vương đâu?" Đạo
Diễn bị khựng, bèn hỏi lại "Xin chỉ giáo cho?" Xung đại sư lạnh nhạt nói:
"Là người của phủ Yến vương, đúng lí, phải chính Yến vương đếnchuộc
về, trong đánh giá của bần tăng, đạo huynh còn chưa đủ tư cách để đòi
người."Đạo Diễn ánh mắt loe loé, song quyền chầm chậm nắm chặt. Xung
đại sư vẫn cười hì hì, lãonhìn thẳng mặt đối thủ, tăng sức trong năm ngón
tay một chút, cổ Trịnh Hoà kêu òng ọc, đôichân y bị nhấc hổng mặt đất, hai
mắt lòi ra trắng dã, đầu lưỡi lè ra bên ngoài.Đạo Diễn ném chuột sợ vỡ lọ
cổ, lão còn đang ngần ngừ, bỗng từ bên ngoài khoang thuyền cóngười nói
to: "Yến vương đã đến đây, ngươi chịu thả người chưa?"Xung đại sư nghe
thế, lão ngẩn người ra, chăm chú nhìn khung cửa, đầy nét kinh ngạc. Chỉ
nghetiếng bước chân rậm rịch, một người bước những bước dài xông vào,
trên mình cũng mặc áochẽn lội nước, vai rộng, eo thon, tứ chi vạm vỡ, mỗi
cái giơ tay nhấc chân đều toát ra một khíthế phi phàm.Tấn vương giật
mình, kêu lên: "Lão Tứ.." Xung đại sư cũng nhấc tay, lão thở ra: "Thiện tai,
thiện tai!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.