LINH PHI KINH - Trang 1403

thoáng qua, lão nhận ra ngay đó là khởi thức của “Phi ẢnhThần kiếm”,
bụng than thầm: “i mẹ ơi, tiểu tử quỷ này học được kiếm pháp của đảo
mình từhồi nào vậy kìa?” Trong cơn bực bội, lão chợt nghe Tấn vương gằn
mạnh một tiếng ‘hừ’, chừngnhư vô cùng bất mãn. Trúc Nhân Phong vội
vàng xông tới, có Cổ Nghiêm bám sát, kế đó, MinhÐấu bất đắc dĩ đành
phải vung quyền nhập cuộc.Yến vương buông một tiếng thét, Lạc Chi
Dương cùng lúc khởi động, hai người như hình vớibóng, sử hai lộ kiếm
pháp Phi Ảnh, Dịch Tinh, họ lập tức ăn ý nhau, đường kiếm lúc nhanh
lúcchậm mà thật nhịp nhàng, hệt như họ đã cùng nhau luyện tập từ nhiều
năm qua.Yến vương cũng vô cùng kinh ngạc, ông liếc Lạc Chi Dương một
cái, có cảm tưởng từng thấyqua những chiêu thức này của hắn ở đâu đó, chỉ
vì còn có đại địch trước mặt, ông không thểchăm chú phân tích. Minh, Trúc
hai người tới lui nhanh như gió, mạnh tựa sấm sét, Cổ Nghiêmcầm trong
tay hai con rắn mình mẩy ngân hoa sặc sỡ, là thứ rắn kịch độc, y tự biết võ
công thấpkém, chỉ chạy vòng ngoài, rình rập thời cơ lén thả rắn mổ đối
phương.Qua lại chừng hơn hai mươi hiệp, tay Lạc Chi Dương chuyên tâm
sử kiếm, miệng không quênbỡn cợt đối thủ, hắn giả dạng khua đũa, khi thì
vừa kêu: “Chọc lỗ mũi heo nè”, vừa thọc đũanhắm đâm vô mũi Trúc Nhân
Phong, lúc thì hô: “Xỏ lỗ tai chó đây”, đâm soạt soạt chiếc đũa vôhai vành
tai Minh Ðấu.Trúc, Minh hai người vốn tự hào cao thủ, trước mặt Tấn
vương bị Lạc Chi Dương chọc mũi, đâmlỗ tai, thật hết sức mất mặt bầu
cua, e rằng sau này hết dám gặp ai, trong lòng còn đang bực bội,đũa đã
công vào, vừa kịp tránh né thì dải lụa đã ngoằn ngoèo xộc đến, chật vật né
được lụa thì“Quyết Vân kiếm” đã như sấm sét bủa vô, khí thế như xung
trận chém đứt đầu ngựa.Cổ Nghiêm cầm độc xà lấp ló rình rập thời cơ, Lạc
Chi Dương biết tỏng ý đồ của y, hắn vờ vungđũa tấn công Minh Ðấu, bỏ
trống toác mé sau lưng, Cổ Nghiêm vừa thập thò lẻn vào, Lạc ChiDương đã
xoay mình, vung đũa đập vô một con rắn, khí thế hùng hùng hổ hổ, Cổ
Nghiêm thấyhắn ra tay, y vội né tránh chiếc đũa, bất chợt nhuyễn tiên nhá
đến, y đành phải buông rắn khỏitay, lủi nhanh ra sau.Lạc Chi Dương xoắn
lấy rắn, quay nó một vòng rồi vụt ra, con rắn bay vù đến nằm bằng bặnđánh
‘phịch’ một cái ngay trên bàn trước mặt Tấn vương.Tấn vương hốt hoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.