LINH PHI KINH - Trang 485

Tất cả mọi người đương trường đều ngạc nhiên, Lạc Chi Dương vừa rồi

công thủ liên tiếp, đánh nhanh, đánh mạnh trong thời gian ngắn ngủi, đã
bức lui Dương Cảnh, thân pháp thanh thoát phơi phới, phóng tầm mắt nhìn,
người Đông Đảo có thể làm được như thế xem ra không nhiều lắm.

Lạc Chi Dương cúi xuống trông, kịp thấy Giang Tiểu Lưu miệng mũi đổ

máu, y gần ngất xỉu, hắn không kìm nổi giận dữ, lạnh lùng trợn mắt dòm
Dương Cảnh.

Dương Phong Lai mắt thấy đệ tử lãnh trọng thương, bất giác mặt tối

sầm, lão trông sang Minh Đấu, giận dữ nói: "Minh Đấu, lệnh đồ bản lãnh
cao cường lắm a."

"Không dám!", Minh Đấu thản nhiên đáp, "Dương tôn chủ, ông cũng

dạy được một học trò giỏi quá xá."

"Giỏi cái gì?", Dương Phong Lai nhổ toẹt, "Thua bái xái bại xại!"

Minh Đấu cười nói: "Dương tôn chủ hiểu lầm rồi, ta đâu có nói Giang

Tiểu Lưu, ta nói chính là Lạc Chi Dương."

Dương Phong Lai sửng sốt, la lớn: "Ông bảo sao?"

Minh Đấu trả lời: "Ngón ‘Vô Định cước' đó chả phải do ông dạy nó

hả?"

Dương Phong Lai trợn mắt, giọng giận dữ: "Đứa nào dạy nó, đứa đó là

Vương Bát Đản." Minh Đấu chớp chớp con mắt, gật đầu, rồi lại nói: "Ta
hiểu rồi, nhất định Giang Tiểu Lưu đã tự ý, lén đem võ công dạy cho Lạc
Chi Dương!"

Chỉ là, thân pháp Lạc Chi Dương phơi phới, trông na ná kiểu cách cuả

'Long Độn lưu'

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.