LINH PHI KINH - Trang 487

Dương Cảnh không kịp chống đỡ, trước mắt sao bay toán loạn, gã sợ

còn hậu chiêu, cuống quít lùi thật nhanh dăm bước, cảm giác gò má trái đau
rát, hộc một tiếng, gã há miệng, phun ra một mẩu răng nanh.

Lạc Chi Dương vỗ tay cười: "Con ta ơi, lão gia đây tặng mi một bạt tai,

mi thấy tư vị ra sao?"

"Thúi lắm.", Dương Cảnh hò hét như sấm, "Tao là ông nội mi, tao là

ông cố mi."

"Lời này không thông.", Lạc Chi Dương lắc đầu, "Ông nội là ông nội,

ông cố là ông cố, mi vừa là ông nội, lại đòi làm ông cố, chẳng lẽ tự mình
làm con cuả chính mình?"

Dương Cảnh tức giận đến phát khùng, gã nhảy ào tới, tung một cước ra

phía trước. Ngọn cước nọ thuộc môn "Vô Định Cước", trong mắt Lạc Chi
Dương, tư thế gã vung cước đó rất cẩu thả, đầy sơ hở, hắn liền tụt nhanh ra
sau, nhảy dựng lên, hai chân chợt tả chợt hữu, thay nhau làm trục, xoay
nhanh như một con trốt, hắn tránh né ngọn cước cuả Dương Cảnh, thò cùi
chỏ bên trái điểm trúng vào huyệt "Ủy Trung" trên đầu gối Dương Cảnh.

Minh Đấu ồ một tiếng, buột miệng la lớn: "Đó là 'Loạn Vân bộ'"

Dương Cảnh nghe mách nước, gã rút chân về, tả chưởng vẫy ra phía

trước một cái, kình phong tựa nước xoáy, đợt nọ tiếp nối đợt kia, liên miên
tống ra.

Lạc Chi Dương dời bước, xoay người, nhẹ nhàng lui về phía sau. Cái

vẫy của Dương Cảnh vốn là bẫy rập, khi đối thủ tiếp chiến, thể nào cũng bị
"Qua Toàn kình" hút lấy, khi đó gã sẽ dùng hữu chưởng dũng mãnh phát ra
"Thao Thiên khí", tự nhiên gã kín kẽ mà đoạt thắng lợi.

Nào hay, Lạc Chi Dương tránh né, hậu chiêu hoàn toàn hỏng, gã bất đắc

dĩ phải bước tới một bước, vung tả chưởng đánh ra đàng trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.