LINH PHI KINH - Trang 489

đi cuả song quyền chợt tản ra, chúng trở thành hư ảo, đã lượn qua cánh tay
gã mà kích vào phía bên hông.

Quyền kình chưa chạm mạnh vào cơ thể, đã gây đau đau, Dương Cảnh

vội vã rụt tay về che chắn phần hông, gã đâu dè đó là hư chiêu, vừa thấy
hoa mắt, một đấm của Lạc Chi Dương đã nện vào ngay chỏm mũi gã. Máu
mũi Dương Cảnh bắn tung toé, da mặt gã cực kỳ buốt rát, con mắt chớp lia
lịa, hai hàng nước mắt chợt tuôn chảy dài xuống đất.

"Vong Ưu quyền, đó là Vong Ưu quyền...", tiếng la hét giận dữ cuả

Minh Đấu còn chưa dứt, quyền đầu cuả Chi Dương đã vọt ra tựa tia chớp,
nó xuyên thủng màn chưởng kình cuả Dương Cảnh, giáng một đòn vào vai
trái gã này.

Dương Cảnh bước lùi hai bước, thân hình gã xiêu xiêu vẹo vẹo, gã

không sao đứng thẳng cho được. Minh Đấu quá bức xúc, lão đanh giọng hô
to: "Dương Cảnh, lấy tịnh chế động, đừng tranh đua sức nhanh với tiểu tử
đó!"

Dương Cảnh nghe mách nước, gã tỉnh ngộ, bèn ổn định thân hình, tả

chưởng tung một ngọn "Qua Toàn kình", hữu chưởng xuất ra "Thao Thiên
khí", hai lực đạo to lớn đó một thu một phát, một thủ một công, tạo một
màn kình khí quanh mình, kín kẽ tưởng chừng mưa gió cũng không lọt vào
cho nổi.

Lạc Chi Dương đôi ba lần tiến vào, đều bị đẩy ra, hắn đành sử "Loạn

Vân bộ", cước bộ mờ mờ biến ảo, chạy vòng quanh đối thủ.

Khi chưởng phong đối thủ lọt vào tai, nghe rào rào trong đầu, Lạc Chi

Dương cảm giác có tiếng gió, trong đầu máy động, hắn quan sát kỹ, thấy
song chưởng Dương Cảnh một đẩy một kéo, chưởng lực vừa phát ra đã thu
về, rõ ràng kiểu cách đánh đàn cầm thông thường, chỉ có điều, nhạc công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.