LINH PHI KINH - Trang 490

gảy trên dây đàn, còn gã này lại gảy bằng chân khí. Lạc Chi Dương tâm
linh vừa máy động, hắn nhớ tới câu giảng dạy trong chương 'Linh Cảm':

" Khí vi chi huyền,

Phong vi chi quản,

Thủy khánh lôi cổ,

Chấn động vạn vật..."

(tạm dịch: Khí tức là dây, hơi thở là thổi qua lỗ sáo, tiếng nước róc rách

như khánh ngọc, tiếng trống ầm ĩ tựa sấm, thảy đều gây chấn động vạn
vật..).

Hồi trước, hắn đọc mà không hiểu ý tứ, bây giờ hắn giật mình ngộ ra,

nếu ví kình khí như dây đàn, lúc Dương Cảnh vung chưởng, rõ ràng gã
đang tấu một nhạc khúc, cho dù không phát ra âm thanh, nhưng tiết tấu vẫn
ở đấy. Chẳng qua, làm nhạc công tấu nhạc, Dương Cảnh đã gẩy đàn quá tệ,
nhịp điệu thì đứt quãng, tiết tấu cũng là một mớ hỗn độn.

Cái tiếng đàn 'chân khí' không âm thanh nọ, đôi tai không thể nghe thấy,

nhưng chân khí trong hắn lại có thể cảm giác được rõ. Lạc Chi Dương vận
dụng "Linh thính" một chặp, hắn nhẹ bước dấn lên một bước, tả quyền đưa
ra phía trước, khẽ khàng khoát lên một cái. Dương Cảnh như chim phải tên
e ngại cành cong, gã cập rập huy chưởng nghênh tiếp, vào lúc gã biến đổi
chiêu thức đó, tiết tấu gã đâm ra hỗn loạn, Lạc Chi Dương thừa cơ, đã vung
cước, nhắm lúc tiền chiêu Dương Cảnh chưa dứt, hậu chiêu chưa sẵn sàng,
mũi chân hắn chọc khẽ một cái, đà vượt qua màn chưởng kình, đá đúng
ngay vào chỗ khuỷu tay đối thủ.

Dương Cảnh bán thân èo uột, tay trái rũ xuống, vô lực, gã cập rập lui

nhanh ra sau một bước, hữu chưởng phát "Thao Thiên khí" ra. Kiểu này,
nếu đem sánh cùng gẩy đàn, chính là gã đang loạn tấu. Ngay khi tiết tấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.