LINH PHI KINH - Trang 492

Lạc Chi Dương cười: "Lời này thiệt là không đúng, những thứ ông nói

đó đều là công phu cuả Thích gia hồi xưa, Thích gia đã rời khỏi Đông Đảo
từ khuya, tui học võ công nhà đó, hỏi có dính dáng gì tới võ công Đông
Đảo?"

Minh Đấu nghe mà chưng hửng, chẳng biết phải trả lời ra sao, trong khi

bọn đệ tử kia rùng rùng chửi mắng: "Cường từ đoạt lí... Nói năng lung tung
....Thứ đồ học lóm vô sỉ gì đâu, đã đi học trộm võ công còn gân cổ lên cãi
lý?"

Minh Đấu nghe tiếng chửi mắng, lão càng thấy mình có lý, lời lẽ mình

hợp tình, bèn xoay qua Vân Hư, chắp tay nói: "Bẩm đảo vương, người này
thân là phu tạp dịch lại lén học võ công, theo luật lệ, phải đem móc mắt
chặt chân thị chúng"

Đứng vòng ngoài, Đồng Diệu nghe thế, trong lòng ông bấn lên, hai năm

trước, tự tay ông khảo nghiệm Lạc Chi Dương, tiểu tử này tay yếu chân
mềm, đến một cái trung bình tấn cũng đứng không vững, chả hiểu do đâu,
chỉ hai năm, hắn đã tôi luyện thành một thân bản lĩnh kinh người ? Dương
Cảnh đã học qua hai món kình khí tuyệt diệu của "Bích Hải Kinh Đào
chưởng", lũ học trò tiểu bối không ai chống đỡ nổi. vậy mà đụng phải Lạc
Chi Dương, quyền cước của gã chỗ nào cũng bị chế trụ, cơ hồ không có sức
chống trả. Phải biết rằng, phu tạp dịch học lỏm võ công là trọng tội, theo ý
Minh Đấu đề xuất, Lạc Chi Dương ắt gặp cái hoạ tày đình, ông thấy giận
tiểu tử này vô cùng, giận hắn không biết trời cao đất rộng là gì, vẫn cứ khơi
khơi trước đại họa đang đổ ụp xuống.

Chính đang còn chưa biết làm gì, ông chợt nghe có người lạnh lùng nói:

"Hắn không có học trộm võ công!"

Đồng Diệu quay qua nhìn, thấy Diệp Linh Tô bước ra khỏi hàng, cô

lặng im, mắt nhìn chằm chằm vào Minh Đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.