LINH PHI KINH - Trang 555

Tịch Ứng Chân đáp "Cái đầu trọc bóng nhoáng có mắc mớ gì tới Phật tổ

đâu?"

Lạc Chi Dương cười, đáp: "Ngài trông cái đầu trọc bóng nhoáng của

Đại hòa thượng , bộ không thấy nó giống một cái trứng chim nhẵn thín
sao?"

Bọn đệ tử Đông Đảo nghe hắn nói, đều ồ lên cười rũ rượi.

Trong một thoáng, Xung đại sư trợn mắt dòm dòm vào Lạc Chi Dương.

Xung đại sư từng luyện sáu pháp thông của Phật môn, có một pháp là

"Thiên Nhĩ thông", lá rụng trong vòng mười trượng, lão nghe được rõ ràng,
giọng Tịch Ứng Chân tuy nhỏ, lão cũng nghe trọn vẹn, nên lão thầm kinh
ngạc, bất giác đưa mắt quan sát lão đạo sĩ, tự hỏi thầm: "Đạo sĩ nọ là ai, coi
bộ dạng hiên ngang, ánh mắt thật sắc bén."

Nhưng lão lại nghe Tịch Ứng Chân vui vẻ mắng: "Lạc Chi Dương, cái

lưỡi mi ăn nói không sạnh sẽ, sớm muộn gì cũng sa địa ngục mà bị hành tội
cắt lưỡi! Mà này, nói đến chuỗi cái vòng cứng của Thi Nam Đình, món
binh khí đó cũng rất nổi tiếng, tên nguyên vẹn là 'Toàn Cơ Cửu Liên Hoàn',
hồi trước, xuất xứ từ cung 'Thiên Cơ', cách sử dụng rất là huyền ảo, mi nếu
muốn học hỏi, chớ ngại khó, hãy quan sát cho kỹ vào."

Lạc Chi Dương nghe thế, hắn bất giác liếc lão đạo sĩ, cảm giác một tư vị

khó tả trong lòng. Vân Hư đã đáp thuyền ra đi, chẳng còn ai phá giải nổi
"Nghịch Dương chỉ", hắn chắc mẩm Tịch Ứng Chân biết sẽ phải chết,
không còn gì để nghi ngờ. Hắn cứ tưởng lão đạo sĩ này thể nào cũng thất
chí, nản lòng mà ủ rũ, đâu dè, ông ta cứ như không, cứ nói nói cười cười, từ
đầu buổi đến giờ, chẳng thấy ông ta có tí gì là nản lòng, thất chí.

Trong một tiếng thét dài, Thi Nam Đình múa chuỗi chín chiếc vòng như

một cây trường tiên, ông quét nó tới, đường roi đi ưốn lượn ngoằn ngoèo
khác thường trên không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.