LINH PHI KINH - Trang 587

ngươi, chán sống rồi hả, tao mà không sẻ mày ra thành tám miếng, tao
không phải có tên gọi là Trúc Nhân Phong."

Lạc Chi Dương cười nói: "Mi không gọi là Trúc Nhân Phong, chẳng lẽ

gọi bằng cẩu tạp chủng (chó lộn giống)..."

Hắn chỉ lo mắng cho sướng miệng, Diệp Linh Tô lại thấy không ổn, cô

chẳng nhịn được, phải nhắc hắn "Ui, ngươi muốn làm cha hắn... hắn... hắn
là cẩu tạp chủng, vậy thì ngươi lại là cái gì?"

Lạc Chi Dương thò tay gãi đầu, nặn một nụ cười, nói: "Nói vậy, làm cha

hắn thiệt là hổng ngon ăn, thôi vầy nè, cẩu tạp chủng, ta không làm cha mi
nữa, mi tự mình đi kiếm phẩn người ta mà xực đi!"

Mọi người ồ lên cười rũ rượi, mặt Trúc Nhân Phong đỏ bừng bừng, cặp

mắt hắn bắn ra hai tia hung dữ, y đột nhiên cất tiếng hú quái dị, nhảy tung
mình lên, chĩa năm ngón tay như móc câu, chụp vào cổ họng Lạc Chi
Dương.

Lạc Chi Dương cúi đầu, quay mình, nhảy về bên trái. Trúc Nhân Phong

biến trảo thành chưởng, quài tay quét ngang, chưởng phong nổi dậy, nghe
soạt một tiếng, vạt áo đã Lạc Chi Dương rách toạc, mảnh vải áo tà tà rơi
xuống đất.

Con tim Diệp Linh Tô thót lại, cô cử kiếm xông ra, Xung đại sư bước

đến chặn cô lại, lão gằn giọng hỏi: "Làm gì vậy, hai đánh một hả?"

Cô gái sững sờ, cô đưa mắt nhìn vào Tịch Ứng Chân, lão đạo sĩ lắc đầu

nói: "Cứ để mặc nó, Lạc Chi Dương là đứa thông minh, nó làm vậy, là tự
nó có chủ ý riêng..."

Trong lúc ông nói, Lạc Chi Dương trúng phải một chiêu thức hiểm độc,

thế chưởng Trúc Nhân Phong mở rộng toang, nhanh tựa cuồng phong bão
táp, Lạc Chi Dương chỉ cảm giác kình phong không ngớt thổi tạt qua tạt lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.