LINH PHI KINH - Trang 743

một đôi lời."

Diệp Linh Tô kinh hãi, cô biến sắc, Xung đại sư sớm không đến, muộn

không đến, ngay lúc này lại lần mò tới. Nếu lão biết Tịch Ứng Chân đang
đổ bệnh, mọi chuyện coi như xong! Trong lòng quá rối rắm, cô nhìn đến
Lạc Chi Dương, thấy tiểu tử cắm đầu thổi sáo, như không biết trời trăng gì
khác nữa, cô chẳng khỏi tự hỏi: "Hắn làm sao kia? Hay vì quá quẫn bách
mà phát điên rồi chăng?"

Cô thận trọng quan sát, thấy có chỗ không đúng, Lạc Chi Dương đôi

mắt nhắm nghiền, mặt đỏ như nhuộm chu sa, mồ hôi đổ ròng ròng đến ướt
sạch quần áo, mi mắt hắn không ngừng chớp giật, ánh mắt toát vẻ đau đớn
vô ngần.

Diệp Linh Tô đâm ra ngơ ngác, cô mơ hồ có cảm tưởng Lạc Chi Dương

đang bị một biến cố gì đó, nhưng là loại biến cố nào, cô nhìn không ra, cô
xoay chuyển ý nghĩ, lại đoán mò: "Đúng rồi, có khi hắn đã sớm phát hiện
bè lũ tặc trọc lư, nên cố làm ra vẻ trấn định, muốn chơi kế 'không thành',
như khi xưa, Gia Cát Khổng Minh đã ung dung gẩy đàn trong cái kế 'không
thành' đó, khiến quân địch đã không sao dò được thực thế của ông ta. Phì ...
Quỷ ba xạo này là một tên du côn bé nhỏ, làm sao sánh tài trí cùng tiên sinh
Khổng Minh cho được? Theo ta thấy, hắn chỉ là làm trò bát nháo ... Đúng
rồi ... nhất định chính làm bát nháo."

Cô còn đang suy nghĩ miên man, lại nghe Xung đại sư lớn tiếng hỏi:

"Chân nhân có trong đó không?"

Diệp Linh Tô không đắn đo, cô buột miệng nói: "Không ... Ông ta

không có trong đây."

Lời còn chưa dứt, hòa thượng nọ rộ một tiếng cười dài, kế đó, cửa động

vụt tối sầm lại, là bóng một thân hình cao lớn, kim châm của Diệp Linh Tô
đã cạn, cô đành phải nhẹ nhàng xông ra trước Tịch Ứng Chân, vung kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.