LINH PHI KINH - Trang 842

đêm canh chừng, không dám sơ sẩy. Bữa đó, khoảng hơn một tháng sau,
giữa lúc ta có hơi lơi lỏng, Lãnh Huyền bỗng nhiên xuất hiện, người này
thần xuất quỷ một, y lẻn vào đến gần mười trượng ta mới phát hiện. Võ
công phái Dao Trì âm ngoan quỷ quyệt, ta cùng y giao thủ, suýt bị thua
thiệt nhiều phen. Hai bên qua lại khoảng hai mươi chiêu, Lãnh Huyền chợt
sử quỷ chiêu, lướt tránh được xa ta, y vào gần bên Chu Nguyên Chương,
vung roi hung hăng hạ sát thủ, bỗng đúng lúc ấy, chợt có người vỗ vỗ vào
đầu vai y ...".

"Úi?", Lạc Chi Dương vừa buột miệng kêu, hắn bỗng đưa tay vỗ trán,

"Ờ ... nhất định là Lương Tư Cầm".

Tịch Ứng Chân lẳng lặng gật đầu. Lạc Chi Dương rất lấy làm kỳ quái:

"Hồi ấy, làm sao ông ta biết thời điểm Lãnh Huyền ra tay ám sát Chu
Nguyên Chương, chẳng lẽ ông ta đã có âm thầm bám sát theo Lãnh
Huyền?"

"Không sai", Tịch Ứng Chân mỉm cười, "Lương Tư Cầm chẳng những

bám theo Lãnh Huyền, mà hơn nữa, còn đeo theo y đến hơn một tháng lận".

"Đến hơn một tháng cơ à?", Lạc Chi Dương càng ngạc nhiên hơn, "Bộ

Lãnh Huyền đã chẳng hề phát hiện được sao?"

Tịch Ứng Chân nói: "Đúng thế thực! Là y cũng không phát hiện nổi

chút nào ".

Con tim Lạc Chi Dương nhảy loạn nhịp vì kinh hãi, hắn từng chứng

kiến bản sự của Lãnh Huyền, lão ta di chuyển không một tăm hơi, hệt như
hóa thân của loài ma quỷ. Mang bản lãnh thần kỳ đó mà bị người ta bám sát
hơn một tháng, lại tự thân không hề có chút cảm giác, thân thủ ông Lương
Tư Cầm nọ thật sự không thể tưởng nó cao siêu tới đâu.

"Lãnh Huyền bị vỗ vai, tay y giương cao phất trần, thân mình chết đứng

như pho tượng gỗ, Y tự hiểu không địch nổi Lương Tư Cầm, cho nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.