LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 167

“Không có ý xúc phạm gì đâu... thôi được, có lẽ cũng hơi xúc
phạm tí xíu, nhưng tôi thực lòng không tin là anh có dây thần
kinh đam mê đấy.”

Là một người trần tục bình thường thì hẳn đã thấy bị xúc phạm
rồi, nhưng Thánh Theodore thì không. Anh chỉ đơn thuần lộ vẻ
trầm ngâm. “Để tôi hiểu cho đúng nhé. Một kẻ bại trận như cô
đang phân tích tôi đấy à?”

“Điểm nhìn mới thôi.”

Anh gật đầu. Trầm ngâm suy nghĩ. Rồi anh làm một chuyện rất
không phù hợp với phong cách Ted Beaudine. Anh nheo mắt lại
và quét lên người cô cái ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống
cô. Bắt đầu từ đỉnh đầu rồi trượt xuống cơ thể cô trên đường đi
nấn ná chỗ này một tí, chỗ kia một chút. Miệng cô. Ngực cô. Bắp
đùi cô. Lưu lại phía sau những cơn lốc ham muốn nhỏ.

Nỗi kinh hoàng tột độ vì không đủ sức miễn dịch trước sức ảnh
hưởng của anh hối thúc cô hành động, và cô nhảy bật lên khỏi
sàn nhà. “Có cố cũng vô ích, ngài B. ạ. Trừ phi, tất nhiên, anh trả
tiền.”

“Trả tiền?”

“Anh biết đấy. Một cọc hai mươi đô trên bàn trang điểm khi xong
chuyện. Oái... Tôi không có bàn trang điểm. Ôi chà, thế là đi tong
ý tưởng đó.”

Cuối cùng cô cũng chọc tức anh thành công. Anh sải bước vào
căn phòng phía sau, hoặc để bật nước nóng, hoặc để làm nổ tung
nơi này lên. Cô thực lòng hy vọng là trường hợp đầu tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.