LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 168

Không lâu sau, cô nghe tiếng cửa hậu đóng, và sau một lúc nữa,
xe của anh lăn bánh. Cô thấy thất vọng một cách kỳ lạ.

Cuộc đấu bốn người diễn ra vào ngày hôm sau. Ted và Torie đấu
với Kenny và Spencer.

“Hôm qua tôi phải đến Austin,” Spencer nói với Meg. “Và cứ mỗi
khi nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp nào, tôi lại nghĩ đến
cô.”

“Ái chà, vì sao?”

Ted lén lút huých cô một cú. Spencer hất đầu ra phía sau và bật
cười. “Cô thật ấn tượng, cô Meg ạ. Cô có biết cô khiến tôi liên
tưởng đến ai không?” “Tôi hy vọng là Julia Roberts thời trẻ.”

“Cô khiến tôi liên tưởng đến chính tôi, thế đấy.” Ông ta chỉnh lại
cái mũ Panama trên đầu. “Trong đời tôi đã phải đương đầu với
rất nhiều thử thách, nhưng tôi luôn xử lý ổn thỏa hết.”

Ted vỗ mạnh vào lưng cô. “Meg của chúng tôi là thế đấy.”

Tới lúc họ tiến đến khu lỗ thứ ba, cô đã héo hon vì nóng, nhưng
vẫn vui mừng vì được ở ngoài trời. Cô buộc mình phải cố hết sức
để tỏ ra là một caddy hoàn hảo, ngoài ra còn phải bắn cho Ted
những cái liếc mắt ngưỡng mộ mỗi khi Spencer lộ vẻ nồng nhiệt
quá mức.

“Cô có thôi đi không?” Ted nói khi hai người họ ở ngoài tầm
nghe. “Anh bận tâm gì chứ?”

“Khó chịu lắm, thế thôi,” anh than phiền. “Cứ như bị bẫy vào
một thế giới ảo ấy.”

“Lẽ ra anh phải quen với những ánh mắt ngưỡng mộ rồi chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.