LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 220

hưởng ra trò đấy.” Vật đàn ông cương cứng của anh ép mạnh vào
chân cô. “Cô chắc chắn phải cho tôi biết nếu lỡ tôi dọa cô sợ đấy
nhé.”

Nguồn máu vốn bình thường phục vụ não bộ của cô đã cuồn
cuộn đổ tới các bộ phận khác của cơ thể, vậy nên cô chẳng biết
liệu anh có đang lừa cô hay không. “Lo cho chính mình đi là thứ
tốt nhất cô có thể làm.”

Anh chơi đùa với dây quấn suốt một lúc vừa lâu vừa nóng bỏng,
rồi rút ngón tay ra để kéo nó lên hình xăm rồng của cô. Mặc dù
cô luôn bị kích thích bởi hình ảnh một người đàn ông chậm rãi
cởi quần áo cho cô, nhưng từ trước đến giờ, cô chưa quen ai thực
sự làm thế cả, và cô sẽ không cho Ted cơ hội trở thành người đầu
tiên. Ngồi dậy trên khoảng không gian hạn hẹp bên cạnh anh, cô
tì người lên gót chân, ngả người ra sau và kéo cái áo phông lên
qua đầu.

Trong thời đại của những bộ ngực được bơm silicon, bộ ngực
của cô chẳng hề đáng nhớ chút nào, nhưng Ted quá lịch lãm để
mà lên tiếng chê bai. Anh có để ý, nhưng không làm bất cứ cử
động vụng về nào để nắm lấy chúng. Thay vào đó, anh khum
tay quanh xương sườn cô, chỉ dùng cơ bụng để rướn người lên,
và chậm rãi rải những nụ hôn dọc cơ hoành của cô.

Làn da cô râm ran. Đã đến thời điểm quan trọng rồi. Cô chẳng
mặc gì trên người ngoại trừ quần lọt khe, trong khi anh vẫn mặc
quần soóc kaki cùng bất kỳ thứ gì - hoặc có hoặc không - bên
trong nó. Cô kéo khóa quần hòng khám phá ra.

“Vẫn chưa đâu,” anh thì thầm, kéo cô xuống sát anh. “Phải làm
nóng người em trước đã.”

Nóng người à? Cô sắp bốc lửa đến nơi rồi ấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.