LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 231

xuống, túm lấy phần gấu tả tơi của cái áo phông hở rốn bó chặt
rồi kéo nó lên quá đầu. “Tôi chính là câu trả lời cho những giấc
mơ đào hoa của anh đấy, tri kỷ ạ. Ân ái không phải vướng bận
hết thảy mớ cảm xúc rối rắm mà anh căm ghét.”

Anh tóm lấy cái áo ngực màu xanh hải quân đang dính vào da
cô nhớp nháp. “Gã đàn ông nào mà không thế chứ?”

“Nhưng anh thực lòng ghét chuyện đó.” Cô thả rơi cái áo xuống
mặt đất. “Anh thuộc kiểu đàn ông vô cảm. Nói thế không có
nghĩa là tôi phàn nàn gì về tối hôm qua đâu nhé. Tuyệt đối
không phải.” Im đi, cô tự nhủ. Im ngay đi.

Một bên lông mày thoáng cong lên. “Cách em nói nghe không
giống ý em nói nhỉ?”

“Thật thế à? Xin lỗi nhé. Anh là anh mà. Anh cởi quần ra đi.”
“Không.”

Cái tội ba hoa của cô đã làm anh lạc đề rồi. Mà, thật tình, vì căn
cớ gì mà cô phải phàn nàn cơ chứ? “Tôi chưa từng thấy có anh
chàng nào lại lo lắng đến chuyện giữ quần áo trên người như
thế. Anh bị sao thế hả?”

Anh chàng chưa bao giờ lâm vào thế phòng thủ bất ngờ tấn
công. “Em có vấn đề gì về buổi tối hôm qua mà tôi không biết à?
Em không được thỏa mãn à?”

“Sao tôi có thể không thỏa mãn chứ? Lẽ ra anh nên bán lại các
hiểu biết của anh về cơ thể phụ nữ đi. Tôi thề là anh đã khiến tôi
lên đến tận trời cao những ba lần đấy.”

“Sáu chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.