LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 229

Anh ra dấu về phía khoảng không gian trống trải. “Từ nhiều
thập kỷ nay, hạt đã cho thành phố thuê mảnh đất này. Rồi hai
năm trước, bãi chôn lấp không còn khả năng chứa tiếp nữa nên
buộc phải đóng cửa vĩnh viễn. Vì chuyện này, chúng tôi mất
một nguồn thu nhập, và còn lại với một trăm năm mươi mẫu
đất thoái hóa, cộng thêm một trăm mẫu vùng đệm nữa. Đất
thoái hóa, nếu em vẫn chưa hình dung ra, là loại đất không mấy
phù hợp cho bất kỳ mục đích sử dụng nào.”

“Ngoại trừ làm sân golf?”

“Hoặc khu trượt tuyết, mà mục đích này thì không mấy thiết
thực ở vùng trung tâm Texas. Nếu một sân golf được xây dựng
đúng cách, nó có thể mang lại rất nhiều ích lợi tự nhiên trong
vai trò một khu bảo tồn thiên nhiên. Nó còn hỗ trợ cho sự phát
triển của các loại thực vật bản địa và cải thiện chất lượng không
khí. Thậm chí nó còn điều hòa nhiệt độ nữa. Các sân golf có thể
gồm nhiều thứ hơn là những tên ngốc đuổi theo mấy quả bóng
đấy.”

Lẽ ra cô nên biết lỡ một người thông minh như Ted hẳn đã suy
nghĩ thấu đáo về vấn đề này rồi, và cô cảm thấy mình khá ngu
ngốc vì cứ tự cho mình là đúng.

Anh chỉ về phía mấy cái ống dẫn nhô ra ngoài mặt đất. “Các bãi
chôn lấp thải ra khí metan, vậy nên cần phải được kiểm tra
phóng xạ. Tuy nhiên, metan có thể được thu nạp và sử dụng để
phát điện, mà đây chính là kế hoạch của chúng tôi.”

Từ dưới vành mũ bóng chày, cô nhìn anh không chớp mắt.
“Nghe có vẻ rất hay ho đấy.”

“Đây chính là sân golf của tương lai. Chúng ta không đủ khả
năng xây thêm bất kỳ sân golf kiểu Augusta National nào nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.