LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 259

Anh bấm cây bút lách tách. “Em có thể so sánh mỗi một câu
chuyện thành công với câu chuyện về một đứa trẻ sinh ra đã
ngậm thìa vàng trong miệng, sống chơi bời vô định hết ra lại
vào các trung tâm cải tạo, một cuộc đời mà có lẽ em đã tránh
được.”

“Đúng là như vậy, nhưng...” Khi cô cuối cùng cũng nói được nên
lời, lời cô nói có vẻ thật mỏng manh yếu ớt. “Tôi cũng muốn tìm
thấy niềm đam mê của mình.”

“Có lẽ em đã tìm nhầm chỗ,” anh lặng lẽ nói.

“Anh quên là tôi đã đi khắp mọi nơi à.”

“Hẳn là du lịch vòng quanh thế giới sẽ vui hơn nhiều so với du
lịch vòng quanh tâm trí của chính mình rồi.” Anh thả cây bút
xuống và đứng dậy khỏi ghế. “Điều gì mang lại hạnh phúc cho
em, Meg? Đó chính là câu hỏi em cần phải trả lời đấy.”

Chính anh mang lại hạnh phúc cho em. Việc nhìn ngắm anh.
Lắng nghe anh. Quan sát cách tâm trí anh hoạt động. Hôn anh.
Chạm vào anh. Để anh chạm vào em. “Được ở ngoài trời,” cô đáp.
“Mặc quần áo theo kiểu phá cách. Sưu tầm tiền xu và những loại
hạt cổ. Đấu nhau với các em trai. Lắng nghe chim hót. Ngửi mùi
không khí. Những thứ hữu ích kiểu thế.”

Chúa sẽ không chế nhạo, và Ted cũng không. “Chà, vậy đấy. Câu
trả lời dành cho em nằm ngay ở đó đấy.”

Cuộc trò chuyện đã đi quá sâu. Cô muốn làm bác sĩ tâm lý cho
anh, chứ không phải ngược lại. Cô thả người xuống cái ghế anh
vừa rời khỏi. “Vậy cuộc đấu giá hoang đường kia tiến triển đến
đâu rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.