LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 330

“Em sẽ không ở đây một mình. Thậm chí em còn chẳng biết ngủ
vào chỗ nào.”

Cô nhìn xuyên qua hàng cây về phía đống rác giờ đang chiếm
mất cái đệm của cô. Cho dù chuyện này do kẻ nào gây ra đi
chăng nữa thì nó cũng sẽ không dừng lại, cho tới chừng nào Meg
vẫn còn ở Wynette. “Được rồi,” cô nói. “Nhưng chỉ tối nay thôi
đấy.”

Cô lái chiếc Rustmobile theo anh về nhà anh. Họ còn chưa kịp
vào hẳn trong nhà thì anh đã kéo cô vào lòng và dùng một tay
gọi điện thoại. “Mẹ, ai đó đã đột nhập vào nhà thờ và xới tung
chỗ đó lên, vậy nên Meg sẽ ở cùng con vài ngày. Mẹ làm cô ấy sợ,
con đang điên mẹ lắm, và ngay lúc này thì mẹ không được đón
chào ở đây đâu, vậy nên để cho bọn con yên nhé.” Anh ngắt máy.

“Mẹ anh không làm em sợ,” Meg phản đối. “Dù sao thì cũng
không nhiều lắm.”

Anh hôn lên mũi cô, xoay cô về hướng cầu thang và vỗ vỗ vào
mông cô, nấn ná trên hình con rồng. “Mặc dù anh rất ghét phải
nói điều này, nhưng em mệt chết đi được rồi. Lên giường đi. Anh
sẽ lên sau.”

“Hẹn hò nóng bỏng à?”

“Còn hay hơn nhiều ấy chứ. Anh sẽ đặt camera theo dõi ở nhà
thờ.” Giọng anh sắt lại. “Chuyện mà lẽ ra anh đã làm từ trước rồi
nếu em kể cho anh nghe về vụ đột nhập đầu tiên.”

Cô không ngu ngốc đến độ tự biện hộ cho mình. Thay vào đó, cô
quàng tay ôm lấy anh và kéo anh ngã xuống sàn nhà lát gỗ tre.
Sau hết thảy những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, lần này sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.