LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 328

“Đừng,” cô mệt mỏi nói. “Em không muốn có ai chứng kiến cảnh
này.” Anh hiểu. “Vậy cứ ngồi đây nghỉ ngơi đi nhé. Anh sẽ xử lý
chuyện này cho.”

Cô chỉ muốn cuộn người như một quả bóng mà ngẫm nghĩ về
hết thảy mọi chuyện đã xảy ra, nhưng cô đã mất quá nhiều năm
để cho người khác dọn dẹp giúp cô rồi. “Em ổn mà. Để em thay
quần áo đã.”

“Em không cần phải làm đâu.”

“Cả anh cũng không.” Khuôn mặt điển trai, ân cần đó làm cô đau
đớn. Mới vài tuần trước cô còn tự hỏi không biết một người đàn
ông như Ted thì dính dáng gì đến một phụ nữ như cô chứ,
nhưng một điều gì đó đã bắt đầu xảy ra trong lòng cô, cảm giác
thành công đã bắt đầu khiến cô cảm thấy mình có phần đáng
được coi trọng chút ít.

Anh kéo cái ghế sắt đã bị phá tan tành ra ngoài, tiếp theo là ghế
và đi văng cô lấy từ câu lạc bộ giờ đã không còn có thể nhận ra.
Anh vừa làm vừa trêu đùa hòng làm cô vui vẻ hơn. Cô quét sạch
đống thủy tinh vỡ, săm soi cẩn thận để không tình cờ ném đi bất
cứ cái hạt vòng quý giá nào. Khi đã hài lòng, cô vào bếp dọn dẹp
đống hỗn loạn trong đó, nhưng anh đã làm xong việc này rồi.

Đến lúc cả hai đều xong xuôi mọi việc thì đã sẩm tối và cả hai
đều đói meo. Họ mang bữa trưa còn thừa cùng hai chai bia vào
trong khu nghĩa địa và bày tất cả mọi thứ lên một cái khăn tắm.
Họ ăn trực tiếp từ trong túi đựng thức ăn, hai cái nĩa của họ
thỉnh thoảng chạm vào nhau. Cô cần nói về chuyện đã xảy ra tại
nhà anh, nhưng cô đợi cho đến khi họ ăn xong mới đề cập đến
vấn đề này. “Lẽ ra anh đừng bao giờ hành động như ở bữa trưa
hôm nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.